Đây là một câu chuyện có thật xảy ra ở Hoa Kỳ.
Đó là một buổi tối đầu xuân tháng hai, trên trời có chút mưa tuyết lất phất, Seine Marne đang lái chiếc xe Ford từ Portland đến Sheridan để ký hợp đồng đặt hàng. Hợp đồng này rất quan trọng, nó gần như quyết định số phận của công ty ông, là kết quả của hơn ba tháng đàm phán gian khổ.
Seine Marne vô cùng vui vẻ, ngâm nga một giai điệu trên suốt quãng đường. Trên đường không có nhiều xe, đèn xanh nên ông lái xe rất nhanh. Khi đến nơi hẹn, lúc dừng xe, ông dường như nhìn thấy điều gì đó qua ánh đèn? Seine Mane cúi xuống nhìn kỹ hơn và phát hiện có gì đó kỳ lạ ở bánh trước bên phải. Khi đến gần, ông ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc. Khi ông chạm vào nó, nó thực sự là máu! Seine Marne giật mình, đột nhiên trở nên căng thẳng, chẳng lẽ ông đã tông vào ai đó khi đang lái xe với tốc độ cao? Ông cố gắng nhớ lại nhưng dường như không có ấn tượng gì về việc chiếc xe tông vào vật thể nào. Nhưng vết máu trên bánh xe là có thật!
Nhưng Seine Marne, giữa sự giàu có sắp đến gần và vụ tai nạn xe hơi, ông gần như không hề do dự, nếu không nhanh chóng quay ngược lại để tìm người có thể đã bị mình làm bị thương thì hậu quả sẽ khủng khiếp biết bao! Có lẽ mạng sống của họ còn có thể cứu được? Dựa theo lương tâm của mình, ông lập tức lên xe, nổ máy, quay đầu xe và quan sát kỹ con đường mình đã đi.
Lúc này, đối tác kinh doanh đang chờ ký hợp đồng đã gọi điện hỏi ông tại sao không để ý đến thời gian? Họ thúc giục ông nhanh lên! Seine Marne giải thích rằng ông ấy đang vội và sẽ đến đó ngay, đồng thời cầu xin sự tha thứ của họ. Đối tác kinh doanh đang đợi ở đó rất tức giận và hét lên: “Cút đi, đồ không đúng giờ!” rồi cúp điện thoại.
Seine Marne sững sờ, đó là một hợp đồng trị giá 3 triệu đô la Mỹ! Ông thật muốn chạy tới, bản hợp đồng này có ý nghĩa sống còn với ông! Có lẽ số phận của cuộc đời ông sẽ được thay đổi, bởi bản hợp đồng này! Tuy nhiên, ông vẫn lái xe đi tiếp. Trong mắt ông dường như nhìn thấy người bị thương đang nằm trên vũng máu, rên rỉ đau đớn, mạng sống của họ đang bị đe dọa.
Trong đêm sương mù, Seine Marne vừa lái xe vừa nhìn dọc đường. Cuối cùng đi gần nửa đường, ông nhìn thấy bóng một người nằm ở đó! Ông nhanh chóng đỗ xe rồi bước ra ngoài. Một cô bé mười ba, mười bốn tuổi đang nằm bất tỉnh trên đường. Cô bé bị thương ở đầu và máu chảy rất nhiều. Seine Marne bế bé gái lên và đưa bé đến bệnh viện. Sau khi được giải cứu, cháu bé tạm thời thoát khỏi cơn nguy kịch nhưng vẫn bất tỉnh.
Cảnh sát đã liên lạc với cha mẹ của cô bé, cặp vợ chồng vô cùng yêu thương con gái đã gầm lên và đánh Seine Marne. Seine Marne không bào chữa và âm thầm chịu đựng trong nước mắt. Ông nghĩ rằng nếu mình là cha mẹ của đứa trẻ, ông cũng sẽ đấm đá hung thủ! Ông bị đánh đến mức mũi bầm tím, mặt sưng vù, nhổ ra hai chiếc răng đầy máu. Khi về nhà, gia đình nói ông thật ngu ngốc, vì không có bằng chứng chứng minh ông là hung thủ nên tại sao ông phải làm vậy? Tại sao lại nhận trách nhiệm về mình?
Seine Marne không giải thích nhiều, ông gác lại công việc kinh doanh trong tay, hàng ngày lo cho bé gái bị thương tên Catherine, đồng thời thanh toán mọi chi phí y tế kịp thời. Catherine hôn mê trong 26 ngày và Seine Marne đã bảo vệ cô bé trong 26 ngày, tiêu tốn 38.000 USD chi phí y tế.
May mắn thay, đến ngày thứ 27, Catherine cuối cùng cũng tỉnh dậy và nói cho mọi người biết sự thật: Vào ngày xảy ra sự việc, cô bé đang mang tập hồ sơ tranh về vùng quê để phác họa, trên đường về, cô nhớ rất rõ mình bị một chiếc xe máy màu đỏ đang chạy rất nhanh đụng ngã!
Cảnh sát đã ghi lại lời kể của cô và gọi đến video giám sát trên đường phố ngày hôm đó, từ video giám sát họ xác nhận được lời kể của cô bé và đã tìm ra chủ nhân của chiếc xe máy màu đỏ gây tai nạn! Vết máu trên bánh xe Seine Marne chỉ là vết máu nhỏ giọt trên mặt đất khi Catherine bị xe máy tông.
Sự tình trở nên rõ ràng. Cha mẹ cô gái ôm ông khóc, ông không phải người gây tai nạn, mà là ân nhân cứu mạng của cô gái này! Nếu như không phải ông ấy quay lại kịp thời, đưa cô gái đến phòng cấp cứu của bệnh viện thì có lẽ cô gái đáng yêu này đã sớm không còn!
Câu chuyện của ông đã khiến cả nước Mỹ cảm động, và vận mệnh của ông cũng vì thế mà thay đổi. Những hợp đồng kinh doanh đến như mưa tuyết, khiến ông choáng ngợp. Mọi người đều tin rằng đồng hành cùng một doanh nhân như vậy sẽ không bao giờ thất bại.!
Trong cuộc phỏng vấn với đài truyền hình địa phương, câu trả lời của Seine Marne với phóng viên rất đơn giản: “Lúc đó, tôi chỉ nghĩ nếu không quay lại kiểm tra thì tôi sẽ không bao giờ cảm thấy bình an trong cuộc đời. Tôi làm điều này vì chính lương tâm của mình, tôi không do dự khi lựa chọn giữa sinh mạng của người khác và lợi ích của mình”.
Theo Triệu Tử Hinh -
Nguyên Anh biên dịch
CÂU CHUYỆN ĐỂ TA SUY NGẪM
1) CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT
Một hôm nọ, thư ký nói với giám đốc:
- Anh à, em có bầu rồi.
Giám đốc vẫn làm việc, cười mỉm rồi nhẹ nhàng nói:
- Anh triệt sản lâu rồi.
Nữ thư ký ngây ra một lúc gượng cười nói:
- Em chỉ nói đùa với anh thôi mà.
Giám đốc nhìn cô một lúc, uống ngụm trà rồi nói:
- Anh cũng thế.
Suy ngẫm:
Sống trong giang hồ, dù gặp việc gì cũng chớ hoang mang, cứ bình tĩnh rồi đâu sẽ có đó.
2) CÂU CHUYỆN THỨ HAI
Ba chàng trai đến nhà cô gái hỏi cưới. Phụ huynh mời tự giới thiệu.
A nói:
- Nhà cháu có vài tỷ đồng.
B nói:
- Nhà cháu có một loạt bất động sản, trị giá vài chục tỷ.
C nói:
- Cháu không có gì cả, ngoài đứa con trong bụng con gái bác.
A, B không nói gì cả, chuồn đi.
Suy ngẫm:
Khi cạnh tranh, chưa hẳn có tiền mới giải quyết được, phải tìm ra điểm mấu chốt dẫn tới việc ra quyết định.
3) CÂU CHUYỆN THỨ BA
Bảy năm trước anh ta bỏ rơi vị hôn thê để đi nước ngoài, giờ đã có thành tựu, nhớ về người xưa, lại được biết cô sống rất vất vả, nên tìm cách đến thăm xem sao.
Anh thấy cô đang cạo vảy cá, bên cạnh là một bé trai rất giống anh, đột nhiên trong lòng rất bối rối.
Cô tự dưng ngẩng đầu nói với qua người đàn ông ngồi dãy hàng đối diện:
- Ông còn không mau mà đi về nấu cơm cho con?
Anh thở dài một hơi, lặng lẽ bỏ đi.
Cô vội vã hướng sang bên người đàn ông phía đối diện nói:
- Chuyện vừa nãy cho tôi xin lỗi nhé.
Suy ngẫm:
Nếu biết mối quan hệ này đã không thể nào quay trở lại, thì thà dứt khoát để khỏi khó lòng áy náy cho nhau.
4) CÂU CHUYỆN THỨ TƯ
Bố đang sửa xe, con trai cầm mảng đá vẽ lên vỏ xe. Bố nhìn thấy, giận quá, văng cái kìm sắt đánh vào tay con. Con phải nhập viện, gãy xương ngón tay. Con nhẹ nhàng nói với bố:
- Bố ơi, sẽ nhanh khỏi thôi, bố đừng lo nhé.
Bố cảm thấy vô cùng ân hận, đùng đùng chạy về nhà định đập nát xe ô tô của mình. Đập vào mắt bố là dòng chữ mà lúc nãy con đang viết dở: Bố ơi, con yêu bố!
Suy ngẫm:
Có rất nhiều việc nếu ta nghĩ kỹ hơn một chút rồi mới quyết định thì sẽ tốt hơn nhiều.
5) CÂU CHUYỆN THỨ NĂM
Trên thảo nguyên có hai mẹ con nhà sư tử. Sư tử con hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, hạnh phúc ở đâu?
Mẹ bảo:
- Hạnh phúc ở đuôi con đấy.
Sư tử con ngây ngô cứ gắng sức đuổi theo đuôi mình, mà mãi không thể bắt được.
Sư tử mẹ nhìn con cười hiền hậu nói:
- Ngốc ạ, không cần phải đuổi theo hạnh phúc. Chỉ cần con ngẩng cao đầu hướng về phía trước, thì hạnh phúc sẽ mãi mãi đuổi theo con.
Suy ngẫm:
Nhiều khi ta không phải cố gắng đuổi theo thứ gì đó, cứ an nhiên tự tại với những gì mình có, hạnh phúc tự nhiên sẽ đuổi theo sau.
6) CÂU CHUYỆN THỨ SÁU
Cô gái mù không có gì cả, trên đời này chỉ còn có mỗi người yêu ở bên cạnh. Anh hỏi cô:
- Nếu mắt em khỏi rồi, em có lấy anh không?
Cô gái gật đầu đồng ý.
Rất nhanh sau đó, cô được hiến giác mạc, có thể nhìn thấy bình thường, mới phát hiện người yêu cô cũng bị mù.
Khi chàng trai cầu hôn, cô đã từ chối.
Suy ngẫm:
Đôi khi những khuyết điểm của người bên cạnh (như khiếm khuyết của cha mẹ, vợ chồng, con cái...) là do họ đã âm thầm hy sinh cho ta. Đừng bao giờ phản bội người đã sẵn sàng hy sinh cho bạn.
7) CÂU CHUYỆN THỨ BẢY
Con không nuôi được mẹ già, định cõng mẹ lên núi để mẹ lại đó. Buổi chiều tối, con nói với mẹ sẽ đưa mẹ lên núi dạo chơi. Mẹ phấn khởi trèo lên lưng con. Cả đường con chỉ nghĩ đến việc sẽ trèo lên thật cao rồi bỏ mẹ ở đó. Đến khi phát hiện ra mẹ đang âm thầm rắc hạt đậu xuống đường, con đã rất tức giận quát:
- Mẹ rắc hạt đậu làm gì hả?
Cuối cùng, mẹ đã trả lời một câu khiến đứa con khóc đẫm nước mắt:
- Con ngốc của mẹ, mẹ sợ tý nữa con đi về một mình sẽ bị lạc đường...
-----
Trên đời này có một người, dù bạn có cau có, nói lời khó nghe với họ, mắng chửi quát tháo họ mỗi khi bực bội, thậm chí bị bạn hất hủi bỏ rơi... người đó vẫn luôn yêu thương lo lắng cho bạn mà không cần điều kiện...
1. Chồng biến cô vợ nhàm chán thành… tác phẩm, sau đó thưởng thức chúng. Thằng dở hơi biến vợ thành công việc, sau đó cặm cụi làm chồng.
2. Chồng có thể bận bịu nhưng sẵn sàng dừng việc giây lát để nghe vợ than phiền. Thằng dở hơi đang rảnh nhưng vợ nhờ tí là kêu bận ngay.
3. Chồng chỉ thấy cái hay của vợ. Thằng dở hơi chỉ thấy cái hơi dở của vợ.
4. Chồng tin vợ có thể làm được và cùng vợ chứng minh niềm tin đó. Thằng dở hơi thì luôn cười nhạo vợ hắn không làm được cái quái gì và luôn tìm ra ví dụ chứng minh rằng vợ hắn kém cỏi thế nào.
5. Chồng luôn sẵn cả kho lời khen vợ. Thằng dở hơi luôn sẵn cả kho lời chê vợ.
6. Chồng luôn nghe hết những lời vợ bức xúc nói ra rồi mới từ tốn trả lời. Thằng dở hơi thì vợ chưa nói hết câu đã gân cổ lên đáp trả.
7. Chồng luôn nhìn tới tương lai- Thằng dở hơi chỉ nhìn thấy quá khứ và nhai đi nhai lại những lầm lỗi của vợ.
8. Chồng biết vợ hơn mình điều gì. Thằng dở hơi luôn đứng bằng ngọn cỏ và bĩu môi thách vợ đái qua đầu chúng.
9. Chồng tin vào vợ. Thằng dở hơi tin vào đủ thứ trừ vợ
10. Gặp lúc khó khăn hoặc trở ngại, Chồng đi tìm giải pháp. Thằng dở hơi luôn chỉ nhìn thấy nguyên nhân.
11. Chồng luôn nói nhỏ vừa đủ với vợ những chuyện lớn. Thằng dở hơi luôn nói lớn tiếng những chuyện nhỏ về vợ.
12. Chồng có thể có nhiều người phụ nữ khác ngưỡng mộ. Thằng dở hơi thì luôn đi ngưỡng mộ tất thảy những người phụ nữ khác.
13. Chồng giữ vợ bằng tình yêu- sự trân trọng vợ. Thằng dở hơi giữ vợ bằng kiểm soát- ghen tuông.
14. Chồng yêu kính gia đình nhà vợ bằng tình yêu của anh ta với vợ mình. Thằng dở hơi (ra vẻ) yêu kính gia đình nhà vợ bằng sĩ diện của hắn ta.
Tác giả: Nhà Văn Hoàng Anh Tú, bài viết đã được chỉnh sửa!
2. Chồng có thể bận bịu nhưng sẵn sàng dừng việc giây lát để nghe vợ than phiền. Thằng dở hơi đang rảnh nhưng vợ nhờ tí là kêu bận ngay.
3. Chồng chỉ thấy cái hay của vợ. Thằng dở hơi chỉ thấy cái hơi dở của vợ.
4. Chồng tin vợ có thể làm được và cùng vợ chứng minh niềm tin đó. Thằng dở hơi thì luôn cười nhạo vợ hắn không làm được cái quái gì và luôn tìm ra ví dụ chứng minh rằng vợ hắn kém cỏi thế nào.
5. Chồng luôn sẵn cả kho lời khen vợ. Thằng dở hơi luôn sẵn cả kho lời chê vợ.
6. Chồng luôn nghe hết những lời vợ bức xúc nói ra rồi mới từ tốn trả lời. Thằng dở hơi thì vợ chưa nói hết câu đã gân cổ lên đáp trả.
7. Chồng luôn nhìn tới tương lai- Thằng dở hơi chỉ nhìn thấy quá khứ và nhai đi nhai lại những lầm lỗi của vợ.
8. Chồng biết vợ hơn mình điều gì. Thằng dở hơi luôn đứng bằng ngọn cỏ và bĩu môi thách vợ đái qua đầu chúng.
9. Chồng tin vào vợ. Thằng dở hơi tin vào đủ thứ trừ vợ
10. Gặp lúc khó khăn hoặc trở ngại, Chồng đi tìm giải pháp. Thằng dở hơi luôn chỉ nhìn thấy nguyên nhân.
11. Chồng luôn nói nhỏ vừa đủ với vợ những chuyện lớn. Thằng dở hơi luôn nói lớn tiếng những chuyện nhỏ về vợ.
12. Chồng có thể có nhiều người phụ nữ khác ngưỡng mộ. Thằng dở hơi thì luôn đi ngưỡng mộ tất thảy những người phụ nữ khác.
13. Chồng giữ vợ bằng tình yêu- sự trân trọng vợ. Thằng dở hơi giữ vợ bằng kiểm soát- ghen tuông.
14. Chồng yêu kính gia đình nhà vợ bằng tình yêu của anh ta với vợ mình. Thằng dở hơi (ra vẻ) yêu kính gia đình nhà vợ bằng sĩ diện của hắn ta.
Tác giả: Nhà Văn Hoàng Anh Tú, bài viết đã được chỉnh sửa!
Nguồn Sưu tầm
“Tôi đã uổng phí một phần đời mình chỉ vì tôi bị ảnh hưởng bởi quan điểm của người khác, từ việc họ cảm thấy tôi thế nào, họ nhìn tôi ra sao, những gì tôi làm có thể ảnh hưởng đến họ không. Tôi đã bỏ lỡ quá nhiều điều trong đời chỉ vì tôi quá để tâm tới những gì người khác nghĩ về mình. Thế rồi cuộc đời dông bão đổ ập lên tôi và khi nhìn quanh, tôi chỉ thấy có mỗi mình mình. Tôi đã để lỡ chuyến tàu mà không có bất cứ ai là người đồng hành trên hành trình về nhà. Thật kì lạ là trong thế giới của hàng tỉ con người, bạn chỉ có mỗi một mình bạn để dựa vào.
Vậy đấy, đừng sống cuộc đời của bạn chỉ vì người khác muốn bạn như thế. Hãy làm những điều bạn luôn mong muốn và sau này đừng hối tiếc về điều đó. Hãy sống vì những đêm bạn đi ngủ với nụ cười trên môi, nhớ lại những kỉ niệm vui vẻ đã có trong ngày; hãy mặc đẹp để khi ngắm mình trong gương, bạn thấy bạn thật hấp dẫn. Hãy biến những khoảnh khắc của đời mình thành các kỉ niệm đẹp.
Một ngày nào đó, khi nhìn lại mình, bạn sẽ cảm ơn bản thân vì những điều mà bạn đã mạo hiểm, về những bài học đã có, về những chuyến phiêu lưu tuyệt diệu trong đời”….
Jun Mark Patilan, nhà văn người Philippines
Photo: Dirk Fleischmann
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét