29 tháng 8 2020
26 tháng 8 2020
Dân Sài Gòn Với Tuyệt Chiêu “Sà Bì Chưởng ” !
“Sà Bì Chưởng” nói lái của Sườn Bì Chả, là bộ
“tam sên” huyền thoại của món cơm tấm Sài Gòn, món mà nhìn theo khía cạnh văn
hóa ẩm thực, là “chưa ăn coi như chưa đặt chưn tới Sài Gòn”, Tại sao lại là cơm
tấm và tại sao lại kèm bộ “tam sên” ? , đó là cả một câu chuyện dài gắn liền
nhiều biến cố văn hóa và lịch sử nữa, ở góc độ một người yêu thương Sài Gòn,
tôi chỉ viết về những cảm nhận bên lề món cơm tấm nổi danh thiên hạ này.
Cơm tấm, dĩ nhiên là cơm nấu bằng tấm, tấm
trong tấm cám, là một phế phẩm, là những hạt gạo bể trong quá trình xay xát gạo.
Ngày xưa, thời lúa gạo đầy bồ, tấm thì dành nuôi gà, cám thì dùng nuôi heo, rồi
gà heo lại nuôi người, chưa ai nghĩ dùng tấm để ăn. Sau ở miền tây nước nổi mấy
tháng liền, gạo ăn cũng hết mà đất không có để thả gà, dân tình bèn dùng tấm nấu
ăn thử, thấy ngon, tự đó có món cơm tấm ra đời. Cơm tấm xưa chỉ là dân cắt lúa,
vác lúa mướn hoặc dân làm đồng xa nấu ăn, vừa chắc bụng lại vừa ngon miệng. Gạo
tấm nở ít, lại dính nhựa gạo và còn nhiều bụi cám nên rất khó nấu, nhưng nấu
đúng cách ăn kèm món gì cũng ngon, no lâu và rất bổ, thường được dùng nấu bữa
sáng, vừa đỡ ngán vừa no luôn tới trưa.
Rồi người Pháp qua đầy Sài Gòn, có xe đò lục
tỉnh, xe lửa Mỹ Tho, Hóc Môn, có đò khách xuôi Bến Nghé, Chợ Lớn, có đường xá
hàng quán mọc dài theo lộ xe, theo từng thị tứ… món cơm tấm bắt đầu được chuộng
nhiều hơn, như một bữa sáng chợ, tuy nhiên để cho nó trở nên văn minh tây
phương, có thể bán cho dân buôn, công chức hãng sở, cho lính Pháp, hay lính Mã
Tà, cho người Hoa, người Ấn… món cơm tấm không giống, hoàn toàn không giống một
món cơm bình thường, nó được phục vụ trong dĩa, ăn với muỗng nĩa chứ không dùng
chén đũa truyền thống.
Thời này, cũng tương tự như bánh mì Sài Gòn,
cơm tấm là một biểu tượng mang tính huyền thoại của giao thoa văn hóa ẩm thực
đông tây nam bắc, cơm tấm ăn bằng dĩa với muỗng nĩa, ăn kèm thịt nướng kiểu người
Pháp, bì thính của người Bắc và chả chưng của người Hoa…. ngoài thành phần
chánh, là tấm để nấu cơm, và “sườn bì chả” vay mượn, thì người Sài Gòn đưa vào
món cơm tấm hai thứ tuyệt vời, hai thứ quyết định độ quyến rũ của món ăn huyền
thoại này, đó là nước mắm chua ngọt và mỡ hành. Nước mắm chua ngọt và mỡ hành
thường dùng ăn kèm bánh hỏi heo quay, nhưng khi kết hợp với cơm tấm tạo ra một
món ăn ngon “bá đạo”, chính mỡ hành làm cho hạt tấm, cùng với vị cám nồng, trở
nên béo và thơm hơn, bớt rời rạc hơn, và nước mắm chua ngọt sẽ thõa mãn tất cả
các yêu cầu còn lại của mọi cái lưỡi, dù khó khăn đến đâu chăng nữa khi người Mỹ
đến Sài Gòn thì cơm tấm là món ăn đường phố được phổ biến nhiều rồi, các tiệm
cơm tấm lớn bắt đầu hình thành chớ không còn chỉ là hàng quán bờ bụi hẻm hóc bờ
kinh bến xe nữa. Món cơm tấm trở thành món điểm tâm được ưa chuộc bậc nhứt Sài
Gòn, từ công hầu vương tướng cho đến xích lô ba gác đều dùng được, và đi kèm với
dĩa cơm tấm sườn bì chả bốc khói thơm lựng mỗi sáng, là ly café đá Sài Gòn,
cũng huyền thoại không kém. Café đá kiểu Sài Gòn không thể nhái được, nó pha bằng
vợt, bột café phải rang khen khét với vị bắp cháy kèm một giọt mắm nhỉ và một mẩu
bơ nhỏ, đá được bào mịn, café được oánh cho lên bọt trắng… kiểu vậy. Sáng dậy
làm đúng hai món này coi như đã đến Saigon
Sau này, kinh doanh cơm tấm phát triển mạnh mẽ,
lượng tấm tự nhiên không đủ cung ứng nên người ta “xay lại” gạo thành gạo bể,
dùng thay gạo tấm, cái này làm dở cơm tấm đi rất nhiều, bởi gạo bể do xay lại sẽ
thiếu mất phần nhựa gạo và bột cám, làm hạt cơm tấm lúc này không còn ngon như
trước, dù dẻo hơn và thơm hơn, nhưng không ngon hơn. Giờ cơm tấm cũng đa dạng
hơn rất nhiều, ngoài món chính là sườn bì chả thì có gà, ốp la, mực, đậu, lạp
xưởng… nhưng chỉ là phục vụ khách ăn trưa, ăn tối, chớ điểm tâm thì dứt phát phải
là “sà bì chưởng” mới đúng điệu…
Sườn nướng là thành phần cơ bản, là anh cả của
bộ tam quyền lực “sà bì chưởng”, quán nào lựa sườn đẹp, ướp sườn ngon, nướng sườn
đều, mềm vừa, thơm lựng, ngọt lịm… là quán đó đông liền. Nhiều quán đông bán mỗi
ngày mấy thau sườn ướp, có quán mà hai con bé quạt than nướng sườn đứng kế nhau
mà quanh năm không nhìn thấy mặt nhau vì khói bay mịt mù. Miếng sườn đẹp là có
miếng xương, dải thịt dày mềm, có một viền mỡ mỏng… có nhiều cách để ướp sườn
ngon các bạn có thể tham khảo trên mạng, riêng cá nhân tôi, tôi hay dùng nước mắm
ngon kết hợp với sữa đặc hiệu “ông thọ” thay cho đường, bảo đảm sườn mềm và
thơm ngất trời, ngọc hoàng thượng đế còn muốn bỏ xuống trần gian.
Buổi sáng mấy quán cơm tấm thường đặt đầu hẻm, lò than đốt trước, rồi khi đặt miếng sườn đầu tiên lên, thằng cha chủ quán mới lấy cái quạt máy, chơi ác đạn chĩa quạt vô lò đẩy khói bay thẳng vô hẻm, luồng khói than cuộn theo mùi sườn nướng thơm dậy trời theo con hẻm vào từng nhà, đánh thức khứu giác của từng người. Rồi như một phép màu, lần lượt cư dân hẻm sẽ ra, người đóng bộ đi làm hãng sở, trẻ nít đồng phục đến trường, ghé qua mần dĩa cơm tấm, lứa sau là các bạn làm khuya dậy trễ hay người già tập thể dục về, vô quán hoặc ra ngồi quán café cóc gần đó, đưa ba ngón tay cho chủ quán, vậy là có dĩa “sà bì chưởng” qua tới bàn café…đó là cách mà chưởng pháp “sà bì chưởng” vận hành cả cái Sài Gòn nầy.
Buổi sáng mấy quán cơm tấm thường đặt đầu hẻm, lò than đốt trước, rồi khi đặt miếng sườn đầu tiên lên, thằng cha chủ quán mới lấy cái quạt máy, chơi ác đạn chĩa quạt vô lò đẩy khói bay thẳng vô hẻm, luồng khói than cuộn theo mùi sườn nướng thơm dậy trời theo con hẻm vào từng nhà, đánh thức khứu giác của từng người. Rồi như một phép màu, lần lượt cư dân hẻm sẽ ra, người đóng bộ đi làm hãng sở, trẻ nít đồng phục đến trường, ghé qua mần dĩa cơm tấm, lứa sau là các bạn làm khuya dậy trễ hay người già tập thể dục về, vô quán hoặc ra ngồi quán café cóc gần đó, đưa ba ngón tay cho chủ quán, vậy là có dĩa “sà bì chưởng” qua tới bàn café…đó là cách mà chưởng pháp “sà bì chưởng” vận hành cả cái Sài Gòn nầy.
…Nhiều người đi xa nhớ Sài Gòn, cũng chưa biết
mình nhớ gì, bị trúng chưởng rồi mà, nên tôi chắc rằng, họ nhớ mùi sườn nướng
buổi sáng, nhớ lúc đóng bộ ra đầu hẻm, đưa ba ngón tay gọi “sà bì chưởng”, kèm
ky café đá khen khét, lật tờ nhựt trình đầy tin cướp giựt truy nã, rồi chéo
chưn ngồi nghe tiếng xe cyclo máy chạy ầm ì, vậy thôi, mà nhớ….
Theo Đàm Hà Phú
MẸ TÔI CHƠI FACEBOOK
Cách đây 5 năm , một hôm mẹ bảo tôi : " Mày mua cho mẹ cái điện thoại thông minh đi . Hôm nay đi họp lớp ai cũng chấm chấm - lướt lướt... Còn tao cứ bấm bấm cái cục gạch , ngượng hết cả người... Mang tiếng con làm giám đốc !!!
Thế là tôi tức tốc mua ngay cho mẹ một cái sam sung E 100 , màn hình khủng . Phải mất 3 tối để hướng dẫn mẹ cách thao tác , cách viết chấm phẩy... Hòm hòm thì mẹ lại bảo : "Mày lập cho mẹ cái phây búc ! " . Tôi gãi đầu " Mẹ toàn bạn già , ai ở trên fb đâu mà lập fb làm gì ?" - " Mày đừng đùa , bạn tao toàn trên fb kìa . Hôm nọ gặp nhau chúng nó còn hỏi "nick" mày là gì để còn gửi lời kết bạn ?!"
Thế là tôi lại mất 3 tối lập fb cho mẹ . Hướng dẫn mẹ lai chim - còm - đăng ảnh - viết sờ ta tu... . Ối giời.. Dạo mới vào fb mẹ ngày nào cũng chụp mâm cơm rồi : " mời mọi người ăn trưa " - " Mời mọi người ăn tối "
Đầu tiên mọi người cũng hào hứng vào lai rồi bình luận rôm rả : " Cơm ngon quá - Chị nấu ăn khéo ghê - Ôi ngon thế..."
Sau ngày nào cũng " Mời mọi người ăn cơm" mọi người vừa no vừa chán nên lai và còm cũng thưa thớt dần . Mẹ lại ngẩn ngơ mất mấy ngày tìm đề tài . Không biết tang cái gì lên cho hót . Tôi gợi ý : "Thời trang đi mẹ . Con thấy các bà bây giờ trình diễn thời trang trên phây ghê lắm "
Thế là các bộ sưu tập váy bướm được tung tít mù lên fb . Đầu tiên là váy dài - váy ngắn - Váy xóe - váy bó - váy hoa - váy màu...Like rồi còm cứ ào ào như sôi . Lần này mẹ tỉnh hơn . Không bị sa đà lâu về váy . Mẹ chuyển sang áo dài . Thế là lại đi may đi mua áo dài . Chụp sen , chụp đào , chụp cúc họa mi , chụp dưới nắng , chụp dưới mưa , chụp dưới lá rụng.... Kính thưa các kiểu chụp . Áo nào cũng chỉ chụp một lần rồi bỏ xó không chụp đến lần hai ( như thế mới sành điệu không đụng hàng). Báo hại tủ quần áo quá tải . Gãy cả sào treo trong tủ
Cứ ít lai ít còm là mẹ lại chuyển kênh ngay . Tiếp đến là khoe đi du lịch . Ảnh lên rừng xuống bể lôi ra đăng hết . Có cái từ đời nảo đời nào , nhưng ai hỏi "chị đi du lịch à ?" Mẹ cũng trả lời ngon xoét " Ừ , chị vừa đi " (đúng là sinh cái điện thoại ra để nói dối mà)
Tiếp theo là khoe chơi thể thao . Mẹ lên bà Triệu mua ngay một cái xe đạp . Lên bờ hồ nhờ mấy người cùng thể dục chụp hộ mấy kiểu (ở các góc độ của hồ gươm) rồi đăng phây... Gớm lại cơn mưa lai với cả còm . Mẹ suốt ngày hý hoáy trả lời bình luận , thì giờ đâu mà thể dục với chả đạp xe . Thế
là xe đạp lại vứt xó
Ối giời , cứ coi thường các cụ ... Hóa ra các cụ còn nhiều chiêu trò hơn cả thanh niên . Các cụ không "chém gió" mà "chém bão" nhé . Ảnh toàn chụp 360° cứ gọi là lung con mẹ linh . Chả ai bảo 60 - 70 tuổi . Các "anh 50" trên fb toàn gọi mẹ là "em" ... ặc ặc
Chưa hết đâu , mẹ bắt đầu tập tọe làm thơ ( mẹ bảo họ thấy tao trả lời bình luận có chất thơ nên đưa vào mấy trang thơ liền )
Đầu tiên thì cũng vài câu thơ con cóc . Đại loại :
- Hôm nay trăng sáng ngời ngời
Tôi ngồi bên cửa tơi bời nhớ ai"
Thế mà hót hòn họt luôn nhớ . Lai rồi còm cứ gọi là như mưa như gió . Vậy là mẹ nổ thơ như pháo hoa . Nói của đáng tội , càng làm , thơ mẹ càng hay ( nghe nói hồi nhỏ đi học mẹ cũng giỏi văn lắm) Bây giờ thì thơ mẹ nổi như cồn . Lượng chia sẻ lên đến vài trăm . Nhiều kẻ còn copi rồi đạo thơ của mẹ nữa . Hồi đầu bị đạo thơ mẹ cũng tức lắm . Cũng tìm vào tận tường của đứa đạo thơ để "đấu tranh" ... Mãi rồi cũng thôi . Bây giờ có ai mách , mẹ chỉ cười " Thơ hay người ta mới đạo . Không hay ai đạo làm gì ? Thôi kệ !"
Nhiều hôm mẹ mở fb rồi ngồi cười một mình . Thằng con 3 tuổi của tôi thấy bà cười thì tò mò " Có cái gì trong điện thoại mà bà cười thế ? Cho con xem ?"
Hai zaa... Chuyện fb của mẹ thì còn nhiều lắm . Lúc nào rỗi dãi tôi lại kể cho mà nghe ... Nhưng của đáng tội từ ngày có fb mẹ vui vẻ yêu đời hơn. Tính cách trẻ trung hẳn . Dù gì thì cũng phải cảm ơn phây búc
Bài và ảnh Đỗ Xuân
20/8/2020
MẸ TÔI CHƠI FACEBOOK
Cách đây 5 năm , một hôm mẹ bảo tôi : " Mày mua cho mẹ cái điện thoại thông minh đi . Hôm nay đi họp lớp ai cũng chấm chấm - lướt lướt... Còn tao cứ bấm bấm cái cục gạch , ngượng hết cả người... Mang tiếng con làm giám đốc !!!
Thế là tôi tức tốc mua ngay cho mẹ một cái sam sung E 100 , màn hình khủng . Phải mất 3 tối để hướng dẫn mẹ cách thao tác , cách viết chấm phẩy... Hòm hòm thì mẹ lại bảo : "Mày lập cho mẹ cái phây búc ! " . Tôi gãi đầu " Mẹ toàn bạn già , ai ở trên fb đâu mà lập fb làm gì ?" - " Mày đừng đùa , bạn tao toàn trên fb kìa . Hôm nọ gặp nhau chúng nó còn hỏi "nick" mày là gì để còn gửi lời kết bạn ?!"
Thế là tôi lại mất 3 tối lập fb cho mẹ . Hướng dẫn mẹ lai chim - còm - đăng ảnh - viết sờ ta tu... . Ối giời.. Dạo mới vào fb mẹ ngày nào cũng chụp mâm cơm rồi : " mời mọi người ăn trưa " - " Mời mọi người ăn tối "
Đầu tiên mọi người cũng hào hứng vào lai rồi bình luận rôm rả : " Cơm ngon quá - Chị nấu ăn khéo ghê - Ôi ngon thế..."
Sau ngày nào cũng " Mời mọi người ăn cơm" mọi người vừa no vừa chán nên lai và còm cũng thưa thớt dần . Mẹ lại ngẩn ngơ mất mấy ngày tìm đề tài . Không biết tang cái gì lên cho hót . Tôi gợi ý : "Thời trang đi mẹ . Con thấy các bà bây giờ trình diễn thời trang trên phây ghê lắm "
Thế là các bộ sưu tập váy bướm được tung tít mù lên fb . Đầu tiên là váy dài - váy ngắn - Váy xóe - váy bó - váy hoa - váy màu...Like rồi còm cứ ào ào như sôi . Lần này mẹ tỉnh hơn . Không bị sa đà lâu về váy . Mẹ chuyển sang áo dài . Thế là lại đi may đi mua áo dài . Chụp sen , chụp đào , chụp cúc họa mi , chụp dưới nắng , chụp dưới mưa , chụp dưới lá rụng.... Kính thưa các kiểu chụp . Áo nào cũng chỉ chụp một lần rồi bỏ xó không chụp đến lần hai ( như thế mới sành điệu không đụng hàng). Báo hại tủ quần áo quá tải . Gãy cả sào treo trong tủ
Cứ ít lai ít còm là mẹ lại chuyển kênh ngay . Tiếp đến là khoe đi du lịch . Ảnh lên rừng xuống bể lôi ra đăng hết . Có cái từ đời nảo đời nào , nhưng ai hỏi "chị đi du lịch à ?" Mẹ cũng trả lời ngon xoét " Ừ , chị vừa đi " (đúng là sinh cái điện thoại ra để nói dối mà)
Tiếp theo là khoe chơi thể thao . Mẹ lên bà Triệu mua ngay một cái xe đạp . Lên bờ hồ nhờ mấy người cùng thể dục chụp hộ mấy kiểu (ở các góc độ của hồ gươm) rồi đăng phây... Gớm lại cơn mưa lai với cả còm . Mẹ suốt ngày hý hoáy trả lời bình luận , thì giờ đâu mà thể dục với chả đạp xe . Thế
là xe đạp lại vứt xó
Ối giời , cứ coi thường các cụ ... Hóa ra các cụ còn nhiều chiêu trò hơn cả thanh niên . Các cụ không "chém gió" mà "chém bão" nhé . Ảnh toàn chụp 360° cứ gọi là lung con mẹ linh . Chả ai bảo 60 - 70 tuổi . Các "anh 50" trên fb toàn gọi mẹ là "em" ... ặc ặc
Chưa hết đâu , mẹ bắt đầu tập tọe làm thơ ( mẹ bảo họ thấy tao trả lời bình luận có chất thơ nên đưa vào mấy trang thơ liền )
Đầu tiên thì cũng vài câu thơ con cóc . Đại loại :
- Hôm nay trăng sáng ngời ngời
Tôi ngồi bên cửa tơi bời nhớ ai"
Thế mà hót hòn họt luôn nhớ . Lai rồi còm cứ gọi là như mưa như gió . Vậy là mẹ nổ thơ như pháo hoa . Nói của đáng tội , càng làm , thơ mẹ càng hay ( nghe nói hồi nhỏ đi học mẹ cũng giỏi văn lắm) Bây giờ thì thơ mẹ nổi như cồn . Lượng chia sẻ lên đến vài trăm . Nhiều kẻ còn copi rồi đạo thơ của mẹ nữa . Hồi đầu bị đạo thơ mẹ cũng tức lắm . Cũng tìm vào tận tường của đứa đạo thơ để "đấu tranh" ... Mãi rồi cũng thôi . Bây giờ có ai mách , mẹ chỉ cười " Thơ hay người ta mới đạo . Không hay ai đạo làm gì ? Thôi kệ !"
Nhiều hôm mẹ mở fb rồi ngồi cười một mình . Thằng con 3 tuổi của tôi thấy bà cười thì tò mò " Có cái gì trong điện thoại mà bà cười thế ? Cho con xem ?"
Hai zaa... Chuyện fb của mẹ thì còn nhiều lắm . Lúc nào rỗi dãi tôi lại kể cho mà nghe ... Nhưng của đáng tội từ ngày có fb mẹ vui vẻ yêu đời hơn. Tính cách trẻ trung hẳn . Dù gì thì cũng phải cảm ơn phây búc
Bài và ảnh Đỗ Xuân
20/8/2020
GỌI ĐIỆN !
Quát vợ...!!!
Cuối tuần, nhẽ ra phải thư giãn, vui vẻ thoải mái bên gia đình, ấy vậy mà tôi lại bực mình quá các anh chị ạ. Không kiềm chế được, tôi vừa quát cho vợ 1 trận.
Chuyện thực ra cũng chẳng có gì, nhưng vợ tôi càng ngày càng quá. Ăn sáng xong, tôi đang đứng rửa bát thì vợ cứ lăng xăng định chạy đi đâu đó. Tránh to tiếng, tôi cảnh cáo bằng giọng nhẹ nhàng: Em ngồi xuống một chỗ ăn hoa quả anh vừa gọt đi. Ấy vậy mà vợ tôi ko nghe, còn cãi: Em lên xem quần áo được chưa, còn lấy ra phơi. Tôi hơi khó chịu, gắt nhẹ: Cứ để đấy. Ăn hoa quả đi. Còn chục phút nữa mới được.
Tưởng nói thế là vợ sẽ sợ mà ngồi ăn, ấy vậy mà cô ấy còn bật lại: Em bấm nút giặt cũng lâu rồi mà. Tôi ko giữ được bình tĩnh, gắt lên: Cái máy giặt nhà này tôi sử dụng từ mấy năm nay, tôi lại còn ko biết áng chừng thời gian chắc? Để đấy lát tôi phơi.
Thấy tôi gắt, vợ có vẻ sợ. Nhưng phụ nữ mà, ít khi chấp nhận thua cuộc 1 cách chóng vánh. Ngẫm nghĩ 1 lát, cô ấy lại thỏ thẻ: Thôi để em phơi quần áo. Anh còn rửa đít cho con nữa mà. Đến lúc này, tôi cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm các anh chị ạ. Đất trời như sụp đổ dưới chân. Ko kìm chế được, tôi quát lên: Thế cô nghĩ tôi ko vừa phơi quần áo vừa rửa đít cho con được chắc? Cô bỏ cái thói coi thường chồng đi nhé. Những lúc cô bận phải đánh tan mỡ bụng cả tiếng đồng hồ, một mình tôi rửa đít thay bỉm cho cả 2 đứa cô không thấy sao?.
Có lẽ lúc này đã nhận ra mình sai, cô ấy ko nói gì, sợ sệt ngồi chén một lúc gần hết đĩa hoa quả tôi dậy sớm gọt sẵn.
Lên phơi quần áo, tôi vui huýt sáo liên hồi. Lâu lắm mới lại thấy vợ sợ tôi đến thế. Nghĩ lại, cô ấy sợ cũng phải. Tối qua tôi vừa lập cú đúp cơ mà?!?. Hehe
Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ. A nào vợ léng phéng cứ quát thật nực cho tôi nhé. Phụ nữ mà cứ nuông chiều cái là quá đà ngay!
Fb Chien Van
Tôi đang dọn dẹp nhà cửa thì có tiếng gõ cửa.ra mở cửa thì thấy anh hàng xóm cao to đẹp trai, tôi liền hỏi:
- có việc gì đấy anh?
-em, em có biết em rất xinh đẹp và có thân hình cực chuẩn không? Anh ta nói một hơi.
- vô duyên. Tôi đóng sập cửa. Mặc dù tôi rất yêu chồng mà tim vẫn loạn nhịp.
Hôm sau và mấy ngày tiếp theo. Sự việc đều diễn ra như vậy, làm tôi rất bối rối. Xong tôi rất yêu chồng nên cuối cùng tôi quyết định đem chuyện này nói với chồng tôi.
Nghe xong chồng tôi nói:
- em yên tâm mai anh ở nhà. Khi nó sang anh nấp sau cánh cửa xem nó làm gì,
Thế là hôm sau, khi nghe tiếng gõ cửa tôi mạnh dạn mở cửa và rồi lại nghe các tiếng quen mà tôi nghe hàng ngày:
- em có biết em rất xinh và có thân hình cực chuẩn không?
- thế thì sao ạ, và anh muốn gì? Tôi hỏi lại.
- anh muốn em nói với chồng em có một người vợ như vậy thì hãy dùng của nhà chứ đừng sang nhà anh tán tỉnh vợ anh nữa.
- h....ả....
Sau khi anh ta về một lúc, thì chồng tôi cũng tự đi vào viện nha khoa trồng răng rồi. Chắc các bạn biết tại sao rồi ?
sưu tầm
Chồng vừa xoa bụng vợ vừa nói :
- Đây là cánh đồng của anh . Anh sẽ trồng hoa hồng lên đó
Nói xong lăn ra ngủ
Đêm thứ hai :
- Đây là cánh đồng của anh . Anh sẽ trồng hoa hướng dương lên đó .
Nói xong lại lăn ra ngủ
Đêm thứ ba vợ nói với chồng :
- Này ông nông dân , tối nay mà ông không trồng dưa chuột hay cà rốt là tôi mang cánh đồng cho thuê đấy nhá
SƯU TẦM
24 tháng 8 2020
VIỆN HẢI DƯƠNG HỌC NHA TRANG
Viện Hải dương học nằm tại số 1, Cầu Đá, thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa. Được thành lập năm 1923, là một trong những cơ sở nghiên cứu khoa học được ra đời sớm nhất ở Việt Nam và được coi là cơ sở lưu trữ hiện vật và nghiên cứu về biển lớn nhất Đông Nam Á. Đến đây du khách được tìm hiểu các loài sinh vật của đại dương và các mô hình sinh thái biển.
Viện Hải dương học do người Pháp trực tiếp quản lý, điều hành cho tới năm 1952. Để hiểu khái quát về biển Việt Nam, du khách có thể xem sa bàn “Địa hình thềm lục địa Việt Nam”. Sa bàn như một cẩm nang cho du khách hình dung về độ sâu của đáy biển, giới thiệu sự đa dạng sinh học, nguồn lợi từ biển và tuyên truyền bảo vệ môi trường biển … Nói đến Viện Hải dương học, người ta không thể không nhắc đến bảo tàng Hải dương học - vốn rất nổi tiếng từ những năm 30 của thế kỷ trước với cái tên dân dã là “Hồ cá Hải học viện Nha Trang”.
Bảo tàng Hải dương học là nơi tập trung nhiều phòng trưng bày về các loài sinh vật, hệ sinh thái của biển với trên 20.000 mẫu vật của hơn 4.000 loại sinh vật biển và nước ngọt đã được sưu tầm, gìn giữ từ nhiều năm, bên cạnh những mẫu vật sống được nuôi thả trong những bể kính. Gian trưng bày sinh vật trong bể nuôi ngoài trời sẽ cho du khách hình dung tổng thể về sự phong phú, đa chủng loại của các loài cá, trong đó có nhiều loài quý hiếm: cá kẽm sọc, cá bò đuôi gai, cá hoàng đế, cá chình, cá thia... Những loài cá lớn như cá mập, cá đuối, cá khoang cổ cũng được tập hợp thành khu trưng bày riêng. Trong gian trưng bày của bảo tàng, ta còn gặp đại diện của cá heo và cá mập trắng nhồi bông. Ở đây có lưu giữ bộ xương của cá voi lưng gù được nhân dân xã Hải Cường, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định khai quật ngày 18 tháng 12 năm 1994 dưới độ sâu 1,2m. Bộ xương dài 18m, cao 3m, nặng tới 10 tấn với đầy đủ 48 đốt cột sống được phục chế. Hiện nay, bảo tàng Hải dương học được đầu tư nâng cấp, phát triển thành một quần thể liên hoàn bao gồm các bể nuôi sinh vật biển phục vụ nghiên cứu, tham quan cũng như giáo dục cộng đồng, và một hệ thống nhà lưu trữ mẫu sinh vật biển lớn nhất nước.
Đến Viện Hải dương học, du khách như được du lịch trong lòng đại dương với hàng ngàn loại sinh vật đa dạng. Bên cạnh đó, du khách cũng được tận mắt nhìn thấy tàu khảo sát biển với trọng tải 30 tấn, tốc độ 8 hải lý mà các cán bộ khoa học nơi đây thường sử dụng khi thám hiểm đại dương. Viện đã xây dựng Khu trưng bày “Tài nguyên Biển đảo Hoàng Sa – Trường Sa” nhằm thông tin về tài nguyên, môi trường biển-đảo Việt Nam.
Đến thăm Viện Hải dương học du khách ra về có thêm những kiến thức quý về tiềm năng của biển, về công tác bảo tồn của ngành hải dương học Việt Nam. Đây là địa chỉ tham quan không thể thiếu khi du khách về thăm thành phổ biển Nha Trang.
Tuấn Ba
Những bức ảnh
kiệt tác về loài kiến khiến bạn kinh ngạc
Nhiếp ảnh
gia người Nga Andrey Pavlov đã dành nhiều giờ đồng hồ để chụp những bức ảnh cực
kỳ độc đáo về loài kiến.
Nhận thấy rằng
loài côn trùng này di chuyển theo một đường nhất định khi làm việc, Pavlov đã đặt
đạo cụ của mình trên đường chúng đi, và chụp lại cách chúng tương tác với những
món đồ đó. " Tôi chọn kiến vì tôi khâm phục chúng cũng như cách sống
của chúng. Kiến 'thanh niên' luôn quan tâm đến con cái và chăm sóc các cụ kiến
già".
Mỗi mùa hè
Pavlov lại dọn đến một căn nhà nhỏ ở vùng nông thôn để chụp những con kiến rừng
trong các khung cảnh đẹp và kỳ lạ như xứ thần tiên. Ông nói: "Khi
tôi có con và bắt đầu đọc truyện cổ tích cho chúng nghe, tôi nhận ra rằng hồi
bé mình chưa bao giờ đọc truyện cổ tích cả. Tôi quyết định 'bù đắp' cho bản
thân, và bắt đầu chế ra những câu chuyện cổ tích của riêng mình."
Pavlov không
dùng bất cứ hiệu ứng kĩ thuật số nào trong series ảnh của mình. Để có thể chụp
cận cảnh lũ kiến lúc chúng làm việc, ông dùng một ống kính macro có
tỉ lệ phóng đại lớn.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)