.

.

a

Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc quý thầy cô và anh chị em đồng môn năm mới Giáp Thìn : - nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc.
THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ, ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU - MỘT NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG - VẠN SỰ NHƯ Ý

30 tháng 8 2013

ANH ĐÃ ĐI





Trên cõi đời, không có gì quan trọng 



Bằng chuổi ngày vui, hạnh phúc đoàn viên

 Như lá thu quyện chặt dưới chân thềm 

 Nhưng... ai biết hợp tan thời ly loạn. 


Nơi trận tuyến tử thần luôn thấp thoáng

 Chốn hậu phương em khấn nguyện bình an 

 Cầu mong cho cuộc chiến sớm phai tàn

 Và chẳng có nổi đau vì ly biệt. 


 Anh yêu ơi, người chông yêu thấm thiết 

 Anh yêu ơi, thương anh nhứt trần gian 

 Ngày hợp hôn, em hy vọng ngập tràn

 Bên nhau mãi đến ngày về cát bụi. 


Ôi, buồn quá, những ngày vui ngắn ngủi

ANH ĐÃ ĐI, lìa bỏ chốn trần dương  

Anh hiên ngang gục ngả chốn biên cương 

 Đã vĩnh viễn mĩm cười nơi đất lạ. 


Cay nghiệt quá, định mệnh nào buông thả 

 Em lặng người vì mất mát quá nhanh 

 Trách cao sanh sao tàn nhẫn giựt dành

 Để con ta thiếu anh nơi trần thế. 


Môi mím chặt, em cố ngăn dòng lệ 



Cố chôn vùi bao thổn thức sầu ưu 



Xếp tan y, hơi ấm để dành lưu 


 Để hồi tưởng như khi anh còn sống. 



Ôi, đẹp quá những ngày đầy hoa mộng 


 Anh dìu em bay bổng giữa trời không

 Anh đưa em vào say ngất chất chồng 

 Thuyền hạnh phúc đôi ta cùng tới bến. 

 Thấp nén hương, em âm thầm cầu nguyện


 ANH ĐÃ ĐI. cho trọn kiếp con người 



 Nơi cõi xa, chàng kiên nhẫn vui tươi 



Cõi vĩnh phúc, đôi ta rồi sẽ gặp 





 Hoài Việt 29/8/2013

MAI TÔI ĐI








Mai tôi đi...chẳng có gì quan trọng,
 Lẽ thường tình, như lá rụng công viên,
 Như hoa rơi trước gió ở bên thềm,
 Chuyện bé nhỏ giữa giòng đời động loạn..
.

 Trên giường bệnh, Tử Thần về thấp thoáng, 
Xin miễn bàn, thăm hỏi hoặc cầu an, 
Khi xác thân thoi thóp trút hơi tàn, 
Nằm hấp hối đợi chờ giờ vĩnh biệt. 


Khoảnh khắc cuối... Đâu còn gì tha thiết... 
Những tháng ngày hàn nhiệt ở trần gian.
 Dù giàu sang hay danh vọng đầy tràn,
 Cũng buông bỏ trở về cùng cát bụi...


 Sẽ dứt điểm đời phù du ngắn ngủi,
 Để đi vào ranh giới của âm dương,
 Không bàng hoàng trước ngưỡng cửa biên cương,
 Bên trần tục, bên vô hình cõi lạ... 


Chỉ ước nguyện tâm hồn luôn thư thả,
 Với hành trang thanh nhẹ bước qua nhanh,
 Quên đàng sau những níu kéo giựt dành, 
Kết thúc cuộc lữ hành trên dương thế... 


Mắt nhắm rồi... Xin đừng thương rơi lệ, 
Đừng vòng hoa, phúng điếu hoặc phân ưu, 
Đừng quay phim, chụp ảnh để dành lưu. 
Gây phiền toái, nợ thêm người còn sống... 


Ngoảnh nhìn lại, đời người như giấc mộng, 
Đến trần truồng và đi vẫn tay không.
 Bao trầm thăng, vui khổ đã chất chồng,
 Nay rũ sạch...lên bờ, thuyền đến bến...


 Nếu tưởng nhớ..Xin âm thầm cầu nguyện, 
Nên xem như giải thoát một kiếp người, 
Cứ bình tâm, thoải mái với vui tươi, 
Kẻ đi trước, người sau rồi sẽ gặp...

NQH. 31/7/2013


  

.



 

26 tháng 8 2013

NHÀ SƯ VÀ CÔ LÁI ĐÒ











  THIỀN SƯ VÀ CÔ LÁI ĐÒ.
Cô lái đò đưa khách qua sông. Đò cập bến cô lái thu tiền từng người. Sau hết đến nhà sư.
Cô lái đò đòi tiền gấp đôi.
Nhà Sư ngạc nhiên hỏi vì sao?
Cô lái mỉm cười:
- Vì Thầy nhìn em…
Nhà sư nín lặng trả tiền và bước lên bờ.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy cô lái đòi tiền gấp ba.
Nhà sư hỏi vì sao?
Cô lái cười bảo:
 Lần nầy Thầy nhìn em dưới nước.
Nhà sư nín lặng trả tiền và bước lên bờ.
Lần khác nhà sư lại qua sông.
Vừa bước lên đò nhà sư nhắm nghiền mắt lại đi vào thiền định.
Đò cập bến cô lái đò thu tiền gấp năm lần.
Nhà sư hỏi vì sao?
Cô lái đáp:
- Thầy không nhìn nhưng còn nghĩ đến em.
Nhà sư trả tiền và lên bờ.
Một hôm nhà sư lại qua sông.
Lần nầy nhà sư nhìn thẳng vào cô lái đò…
Đò cập bến, nhà sư cười hỏi lần nầy phải trả bao nhiêu?
Cô lái đáp:
- Em xin đưa Thầy qua sông, không thu tiền.
Thiền sư hỏi:
- Vì sao vậy?
Cô lái cười đáp:
- Thầy nhìn mà không còn nghĩ tới em nữa…
Do vậy em xin đưa Thầy qua sông mà thôi...


Đó thấy không ?! Dzậy mà mấy bà cứ chửi mấy ông - cứ thấy gái đẹp là tươm tướp, tươm tướp ...
nhưng thật ra chúng tôi là những người đã đắc đạo từ lâu ...
 
nhìn mà không nghĩ gì cả vì có nghĩ cũng chẳng được chi mà lại càng thêm tức ... vì hết xí quách hết dzồi :-)

 
Nói một cách khác - (mọi sự từ TÂM mà ra) sống ở đời chỉ có chữ TÂM là đáng quý!



TÂM BẤT BIẾN GIỮA DÒNG ĐỜI VẠN BIẾN


Hai vơ chồng nọ, chết xuống âm phủ, sau khi đi qua bao nhiêu cửa ngục, lãnh chịu biết bao cực hình, khi đến cửa ngục kế tiếp thì Diêm Vương phán.

- Hai ngươi lúc sống đã phạm nhiều tội lỗi trong đó có cả tội ngoại tình. Ngoại tình tuy tội không nặng lắm nhưng cũng phải chịu phạt, hình phạt đó là phải bị kim đâm, cứ ngoại tình một lần thì bị đâm một cái. Nói vừa dứt lời Diêm Vương gọi Quỷ sứ đâu hãy mau đưa hai tôi phạm này vào chịu phạt.
Anh chồng vì đã ngoại tình chín lần nên phải chịu bị kim đâm chín cái. Sau khi chịu phạt xong vừa ra ngoài anh ngó quanh không thấy vợ mình đâu liên hỏi?
- Thưa Diêm Vương vợ con đâu rồi ạ?
Diêm Vương liền trả lời:
- Vợ ngươi đang nằm trên máy may kia kìa.
Anh chồng sửng sốt:
- Trời!


Có một cô gái khóc nức nở bên bờ suối. Bụt hiện lên và hỏi: Tại sao con khóc? Cô gái trả lời: Con vừa bị người ta hại. Bụt bèn ôm cô gái vào lòng và bảo:Thế này ư? Không phải - cô gái đáp - Còn hơn thế. Bùn bèn hôn vào má cô gái và bảo: Thế này ư? - Không phải, còn hơn thế. Bụt bèn làm chuyện còn hơn thế. Xong rồi, bụt hỏi: thế này ư? Cô gái đáp: còn hơn thế vì thằng kia bị AIDS.

Thế rồi một thời gian sau,bụt chết đi. Nơi bụt chết, mọc lên một loài hoa. Người ta gọi, đó là hoa Dâm Bụt!



Một con vịt lạch bạch đi vào quán bar. Nó bước tới người phục vụ và hỏi: "Ở đây có nho không?". Người phục vụ trả lời: "Không" và con vịt bỏ đi.

Ngày hôm sau con vịt quay lại, gặp người phục vụ và hỏi: "Có nho không?". Người phục vụ trả lời: "Không" và con vịt lại bỏ đi. Ngày tiếp theo, con vịt lại trở lại. Nó lại hỏi: "Có nho không?". Người phục vụ bèn nói: "Này vịt, hôm nay chúng tao không có nho, hôm qua cũng vậy và ngày mai cũng thế. Nếu mày còn quay lại và hỏi nho một lần nữa, tao sẽ lấy đinh gắn cái chân bẹt dí của mày xuống sàn". Con vịt bỏ đi.

Hôm sau nó quay lại, đến chỗ người phục vụ và hỏi: "Có đinh không". Người phục vụ trả lời: "Không". Con vịt liền bảo: "Thế tốt. Có nho không?".


Một cậu bé viết bức thư đầy cảm động đến ông già Noel với nội dung : " Xin ông hãy thương sót cho con, một cậu bé tội nghiệp , cô đơn ... Xin ông hãy gởi đến cho con một người em để con được hưởng tình yêu thương gia đình trong mùa giáng sinh này........." 
Và sau đây là bức thư trả lời của ông già Noel : " Con thân yêu, hãy gửi mẹ con đến nhà ông, điều ước của con sẽ thành hiện thực... Và đây là địa chỉ của ông :........ Mong chờ hồi âm càng sớm càng tốt. Thân ! Già Noel !"

Đôi vợ chồng trẻ du lịch Thái Lan trong tour có chương trình tham quan sở thú.
Hướng dẫn viên dẫn mọi người đến trước chuồng voi và nói:
- Loài voi có khả năng “yêu” nhau đến 45 phút.
Vợ nháy mắt chồng:
- Ông thấy chưa?
Chồng: Im lặng là vàng!
Đến trước chuồng cọp, hướng dẫn viên giới thiệu:
- Loài cọp có thể yêu đến 30 phút.
Vợ nháy mắt chồng:
- Ông thấy chưa?
Chồng: Im lặng là vàng!
Đến trước chuồng nai, hướng dẫn viên nói:
- Loài nai chỉ có thể yêu 5 phút mà thôi.
Chồng nháy mắt vợ:
- Thấy chưa?
Vợ thủng thỉnh đáp:
- Bởi vậy nên nó mới mọc sừng đó!


Cô giáo : – Em nào nói cho cả lớp nghe dự tính sẽ làm gì khi lớn lên …
-Dạ thưa cô, lớn lên nếu em xinh đẹp em sẽ làm người mẫu hay là đóng phim …
- Còn nếu em không đẹp …
- Dạ, nếu em không đẹp em sẽ làm cô giáo… !

18 tháng 8 2013

LỜI CỦA MẸ

Mẹ bảo:
Trái tim người đàn ông giống như cái động không đáy. Phụ nữ vì yêu mà muốn bước vào tận sâu trong cái động ấy. Nhưng là... càng bước càng thấy hun hút, hoang mang và hoảng sợ rồi tự mình chết đuối lúc nào chẳng biết.
***
Hạnh phúc của người phụ nữ đơn giản lắm ! Đừng nên tham lam và đòi hỏi ở người đàn ông mình yêu tròn vẹn và tuyệt đối. Một người đàn ông tốt và yêu thương con, không phải là người đàn ông sẽ mở toang cánh cửa trái tim mình để con có thể nhòm vào đó, nhìn thấu rõ tâm can.Đàn ông chỉ cho con thấy tình yêu bằng miệng, là đàn ông vứt đi. Miệng nói thì gió bay, những kẻ rơi nước mắt vì tình yêu, những kẻ luôn mồm sống chết vì tình yêu, sẵn sàng vứt bỏ cả mạng sống mình vì tình yêu là những kẻ không thể và sẽ không bao giờ là chỗ dựa tin cậy và bền vững. Một người có thể tự giết bản thân mình, cũng sẽ có ngày cầm được dao đâm người khác.

                                                                           



Con hãy nhớ, người đàn ông xứng đáng để con dựa vào - là người có thể đi trăm ngàn nẻo đường, vẫn quay về bên gia đình, bên vợ con.
Còn con, hãy luôn khắc ghi: Một người vợ tốt là gì? Là không nên và tuyệt đối không bao giờ được mở miệng ra đòi hỏi bình đẳng ngang hàng ngang vế với chồng. Hạnh phúc của người phụ nữ là giữ lửa cho gia đình, cho dù có lúc con thấy trăm bề thiệt thòi, trăm bề vất vả, con phải luôn nhắn nhủ mình rằng - người phụ nữ sinh ra vốn không phải để tranh đấu quyền lực. Thượng đế cho phụ nữ một trái tim nóng là để sưởi ấm gia đình. Chỉ có gia đình mới là hạnh phúc suốt đời của người phụ nữ.
Một người đàn ông thành công là luôn có người phụ nữ âm thầm ở đằng sau. Một người phụ nữ hạnh phúc là luôn có người đàn ông tin cậy.

                                                                           



Không có vợ chồng nào đi đến trọn vẹn cuối đời mà không trải qua sóng gió. Những khi bát đũa xô lệch, con hãy đặt tay lên trái tim mình mà nhớ lại tháng ngày con và chồng đã yêu thương nhau. Tình yêu không phải là tất cả để người ta đồng hành với nhau đến hết đời, có những thứ lớn hơn cả tình yêu đó là khi hai con đủ tin cậy và hiểu nhau để giữ cho mình một chữ Nghĩa.
Để đi hết con đường, thì người ta phải có đủ niềm tin, có đủ kiên nhẫn, có đủ vị tha, có đủ cảm thông, yêu thương thôi thì không đủ!
Vì thế, đừng bao giờ - cố gắng bước vào tận sâu trong trái tim người đàn ông để cân đo đong đếm tình yêu người ấy dành cho con.


Giữ một người đàn ông, giống như giữ một sợi dây, kéo căng thì đứt, chùn tay thì rơi - con có đủ thăng bằng - con sẽ là người hạnh phúc !

CON NHỚ BỐ

 Con nhớ Bố,
Và con cũng cảm thấy cuộc đời con như mơ khi được là con của Bố.
***
Cho con và cho một tháng 7 nhiều mưa bão...
Con đứng hồi lâu trước cửa hàng bán quần áo nam trên phố nơi mà năm ngoái con đã mua tặng Bố 2 chiếc áo sơ mi nhân dịp sinh nhật. Vì bận đi công tác xa mà con không kịp về đúng ngày sinh nhật của Bố, nên đó quà sinh nhật muộn của con, nhưng Bố đã rất thích mặc và nói Bố mặc thoải mái và thấy đẹp lắm. Con đã rất vui và hứa sẽ lại mua áo cho Bố luôn luôn như vậy. Vâng! Cũng giờ này năm trước, khi thu sang se lạnh, hiu hiu những gió tinh khôi.
Con cứ đứng đó, cứ nhìn. Vẫn là chị bán hàng ấy, vẫn là những dãy áo sơ mi được xếp và treo gọn gàng. Vẫn là cách bài trí của năm ngoái. Dường như mọi thứ vẫn vẹn nguyên như thế. Con nhìn hết một lượt và nhận ra ngay chiếc áo nào mà Bố sẽ thích mặc, màu trầm và vai rộng. Con chỉ tiến lại gần chút xiu và vuốt ve tay áo. Cổ tay áo như vậy là vừa với Bố rồi. Con mỉm cười, nhưng nước mắt con chảy tràn trên khóe mắt sau cặp kính râm mà từ khi bước chân vào cửa hàng con dương như cố tình không bỏ xuống. Con đi ra ngoài cửa hàng. Con thấy mình như chạy, con thấy mình như sắp ngã.
Trước mặt con giờ là cửa hàng bán đồ vàng mã. Tờ giấy nằm trên tay con ghi lại những thứ cần mua. Trong danh sách ấy giờ có thêm 1 bộ comle + 1 áo sơ mi cho Bố. "Sao lại thế này, Bố ơi? Làm sao chiếc áo giấy kia lại giành cho Bố?" Hình ảnh Bố đứng trước gương để con chỉnh sửa áo cho Bố cứ như mới vừa hôm qua, rất gần, rất gần. Dù đã dặn lòng mình phải biết chấp nhận, phải biết cố gắng để đi tiếp và làm tiếp những việc cần làm, nhưng bởi sự sống quá mong manh, cứ như là gang tấc, cứ như là con chỉ cần nhắm mắt chút xíu thôi thì khi mở mắt ra mọi sự đã là âm dương cách biệt, con thấy trái tim con vụn vỡ, nát tan thêm lần nữa. Ở nơi ấy, thu đã sang chưa hả Bố, Bố hay bị ho nhiều lắm nên Bố nhớ mặc áo dài tay con mua nhé.
Hôm trước thấy con bận, Mẹ bảo để Mẹ đi mua. Nhưng dù có bận đến mức nào thì việc mua áo quần của Bố, vân là con gái Bố muốn làm. Và thực sự thì con không thể để Mẹ đứng như con ở đây, lúc này, để nỗi đau của Mẹ lại thêm sâu sắc hơn nữa. Con dù sao cũng luôn tự cho mình cái quyền nghĩ rằng, con là đứa mạnh mẽ hơn hết, là chỗ dựa của Mẹ, của em con. Nhưng con biết, Mẹ đang gắng gượng thế nào từ ngày vắng Bố. Mẹ bảo, mẹ vẫn làm những thứ y nguyên như những năm trước Bố vẫn làm. Bố là người cẩn thận và riêng với Rằm tháng 7, Bố luôn chu đáo.

                                                                     


                                                                       
Rằm tháng 7 rồi Bố ạ. Tháng 7 này có lễ Vu Lan, có lễ xá tội vong nhân. Năm nào cũng những ngày này, Bố bảo mẹ con con đốt mã cho Bác, người chị mà Bố yêu thương rất nhiều, và những linh hồn lưu lạc. Năm nay con và mẹ vẫn sẽ làm như thế.
Tháng 7, tháng cô hồn, tháng ngâu. Con nghe người ta bảo thế. Con nghe trong những câu chuyện dân gian truyền lại về mối tình nàng Chức - chàng Ngưu đằm thắm, về sự ly biệt đằng đẵng, về ngày hội ngộ trong 1 ngày tháng 7 này đây. Nước mắt họ biến thành mưa. Làm gì thì làm cũng nên tránh tháng ngâu, vậy mà Bố Mẹ con cưới nhau đúng tháng này. Có lẽ bởi niềm yêu tin ngày ấy của 2 con người trẻ tuổi ấy đã khiến Trời Đất thương tình để họ yêu nhau bằng ấy năm, hạnh phúc bên nhau bằng ấy năm. Cũng có lẽ vì thế mà Bố và Mẹ yêu tháng 7 mức nào. Chẳng có sự nào là ly biệt, cho dù thăng trầm, và những con dốc, và những lao đao, và những nước mắt cũng đã có trong suốt gần 30 năm đi bên nhau là không ít, nhưng con vẫn biết, dù cuộc đời và con người đi qua cuộc đời con đôi lúc lấy đi của con nhiều niềm tin vào yêu thương lắm, thì khi nghĩ đến tình yêu của Bố Mẹ, con vẫn tin là có tình yêu thực sự. Con sẽ luôn ở bên Mẹ mỗi khi tháng 7 đi qua. Để cầm tay Mẹ thật chặt, để Mẹ vẫn cảm thấy Bố vẫn đang ở đây, tình yêu của Bố vẫn đang ở đây, vì con chính là một phần của tình yêu lớn lao ấy.
Con lên xe, đi về nơi mà những ngày đâu tiên mới biết Bố bệnh, nơi có thờ Nam Tào, Bắc Đẩu, nơi con thành tâm xin các vị cho Bố con ở bên con lâu thêm chút nữa, chút nữa. Trong không gian tĩnh mịch với khói hương nghi ngút, con ngồi lặng im và lắng nghe tiếng bước chân của thời gian. Con lặng lẽ hơn nhiều từ ngày vắng Bố, chiêm nghiệm hơn nhiều. Con hiểu những quy luật của tự nhiên, con hiểu những quy luật của cuộc đời. Con bình thản trước mọi sự nhiều hơn. Con biết cách để tự tại nhiều hơn và tịnh tiến nhiều hơn trên chặng đường đời phía trước mặt con còn dài. Con cũng yêu thương nhiều hơn, tha thứ nhiều hơn, cũng có lẽ bởi con hiểu được yêu thương ngọt ngào đến như thế nào, và yêu thương sau những biến cố lại bền vững như thế nào ... từ chính sự ngọt ngào và sâu sắc từ yêu thương con nhận từ Bố Mẹ. Con đứng đó, thắp hương thành kính. Cầu cho những yêu thương của Bố ở nơi ấy cũng sẽ lan tỏa, ngập tràn ...
Con đi xe máy về trong đêm, 11h. Cuối ngày!
Con thấy đường rộng thênh thênh
Phía trước mặt con cũng là cuộc đời thênh thênh
Con không nén những giọt nước mắt trong tim mình
Con để nó rơi
Con để nó rơi
Con nhớ Bố,
Và con cũng cảm thấy cuộc đời con như mơ khi được là con của Bố.
Bố ơi, ở nơi ấy, Thu đã sang chưa? Bố hay bị ho lắm nên Bố nhớ mặc áo dài tay con mua, Bố nhé!
- Tháng 7, tháng ngâu, tháng cô hồn, mùa Vu Lan, 2013 -

Stormpetrel

GIEO QUẢ, ĐƯỢC QUẢ

Ở một địa phương nọ, có một loại trái cây tên là quả Am La, hương vị rất thơm ngon. Phàm người nào đi qua địa phương đó cũng muốn mang những quả Am La này về biếu cho bạn bè, người thân để nếm thử vị lạ của loại quả này.
***
Có một anh thanh niên rất thích kết giao bạn bè, tình cờ đi đến địa phương này. Anh mua rất nhiều quả Am La, chuẩn bị mang về nhà. Nhưng trên đường về, anh liên tục kết giao bạn mới, liên tục tặng cho bạn bè mới những quả Am La. Những người bạn của anh rất vui vẻ, người nào cũng luôn miệng khen hương vị của loại trái cây này.
Chớp mắt đã về đến nhà, người thanh niên này mở giỏ ra xem thì chỉ còn thừa lại hai quả Am La. Anh quyết định mang hai quả Am La này tặng cho hai người em gái của mình, mỗi người một quả, để họ cũng được nếm thử hương vị của quả Am La.
Hai chị em nhận được quả Am La từ tay người anh, vô cùng mừng rỡ. Người chị cầm quả Am La cắn một miếng, rồi tấm tắc khen: "Quả này mùi hương rất thơm, ăn lại rất ngon. Em gái, em cũng mau nếm thử đi!".
Cô em gái cầm lấy quả Am La, ngắm bên trái rồi lại ngắm bên phải, thích thú không rời tay. Cô cũng muôn nếm thử hương vị của quả Am La, nhưng cô lại nghĩ: "Anh chỉ mang về có hai quả, hai chị em chúng ta ăn hết chúng rồi sẽ không còn nữa, thật là đáng tiếc!".

                                                                         



Cô chị cắn hai ba miếng thì đã ăn xong quả Am La, liền vứt hạt của nó đi mất. Cô em ngược lại không nỡ ăn, nên đặt nó vào trong đĩa, ngày ngày ngắm nhìn, ngửi mùi hương của nó.
Người anh nói với cô em gái nhỏ: "Loại quả này để lâu nó sẽ hư, hay là em ăn nó đi!".
Cô em gái nghe xong, mới chịu ăn quả Am La này. Cô ấy ăn rất chậm, từ từ thưởng thức hương vị của nó, cảm thấy đây là loại quả hiếm có trên thế gian.
Cô em gái ăn xong quả Am La, nhưng không nỡ vứt hạt nó đi, cô để hạt trong lòng bàn tay, tỉ mỉ nâng niu. Bỗng nhiên, cô nảy ra ý nghĩ trồng quả Am La.
Cô chạy đến hỏi người anh điều kiện nhiệt độ, đất đai của nơi phát sinh ra quả Am La, sau đó mang hạt Am La gieo vào nơi đất đai màu mỡ.
Mỗi ngày, cô đều chăm sóc kỹ lưỡng, tưới nước, bón phân điều độ. Chẳng bao lâu hạt đâm chồi nảy mầm, cô vô cùng mừng rỡ, càng thêm quan tâm chăm sóc.
Thời gian trôi qua nhanh, cây đã cao lên, trên cây trĩu nặng quả Am La hương vị thơm ngon.
Cô chị nhìn thấy thành quả của cô em, cảm thấy rất hối tiếc vì lúc đầu đã vứt hạt đi. Cô em nehj nhàng an ủi chị, đồng thời hái quả Am La xuông tặng cho anh chị và bà con cùng nếm thử. Cò nói với mọi người rằng: "Xin mọi người sau khi ăn quả xong, hãy mang hạt tặng lại cho tôi, đừng vứt hạt của chúng đi!".

Mọi người nghe lời của cô, đều mang hạt tặng lại. Cô em mang những hạt này gieo xuống đất. Chẳng bao lâu sau, nơi đó mọc lên thành một dãy rừng cây Am La.

BÁN CHỮ

- Tôi yêu cầu các em phải đi học thêm! – Quắc mắt nhìn lũ học trò chẳng hiểu mô tê gì, tôi nói tiếp - Các em có nghe tôi nói không? Vẫn im lặng.
***
Trống đổi tiết. Tôi hết giờ dạy. Xuống phòng hội đồng nhìn đồng nghiệp cười nói vui vẻ, tôi tự trách mình sao cứ để cuộc sống đến bây giờ vẫn khốn đốn. Không biết có phải cái chất tiểu tư sản làm bản tính tôi ngại khó, ngại khổ trong việc cạnh tranh để sinh tồn hay vì sỉ diện?
Rời khỏi trường, đầu óc tôi miên man với những nghĩ suy gần như là đốn mạt đang gặm nhấm linh hồn tôi. Tôi quyết định dạy thêm để tồn tại. Phải bằng mọi giá bắt buộc lũ học trò đến nhà tôi học thêm. Phải bằng mọi giá, mọi giá mới được...

                                                                     

                                                                         
Dắt chiếc xe đạp vào nhà, tôi cất tiếng lấy lòng vợ:
- Có chuyện gì cần anh làm không nào?
Im lặng.
- Em mệt hả? Cứ nghỉ cho khỏe. Mọi chuyện để đó, anh làm cho.
Vợ tôi cất tiếng:
- Tôi ở nhà là để phục vụ anh chắc!
Tôi sững sờ:
- Ơ hay! Sao bữa nay em nói vậy? Có khi nào anh coi thường em đâu?
- Tôi chán cảnh tù túng này rồi! Nhờ anh đi xin việc, anh cứ khất hẹn... Tôi đi làm để mình tôi ăn chắc?
Tôi xẵng giọng:
- Em không biết anh chẳng quen thân ai ngoài lũ học trò. Vả lại, em đã lớn tuổi, cơ quan, xí nghiệp nào nhận người quá tuổi như em?
- Tôi già rồi chứ gì? Ờ! Tôi già rồi, hèn gì...
Bữa trưa hôm ấy, tôi đắng cả cuống họng. Cơm nuốt chẳng trôi. Hai đứa con tôi lại thúc bên tai tôi:
- Ba! Cho con tiền nộp học phí.
- Ba! Cho con tiền mua vở.
Ăn cơm xong, tôi lên giường nằm. Đầu óc tôi cuốn theo cơn lốc nghề nghiệp.
Trước đây, khi còn trẻ, tôi đâu có tính toán phải làm nghề nọ, nghề kia đâu... Được vào trường sư phạm, tôi vẫn chưa có khái niệm về nghề dạy học. Đơn giản là tôi được đọc Tố tâm của Hoàng Ngọc Phách. Thế là tôi muốn trở thành người cầm bút và dạy học. Việc đời cứ tưởng êm xuôi theo mộng ước của mình, thế nhưng đời đâu là ly nước trà cúng, mà đời là biển lớn khi tôi lao vào cuộc sống để sinh tồn.
Rồi xí nghiệp chỗ vợ tôi làm bị giải thể. Vợ tôi thành người thất nghiệp và biến thành người nội trợ hay nói. Không biết có phải không có việc làm, người ta thường tạo ra cớ để nói cho quân bình trạng thái tâm thần?
***
Tôi mở lớp dạy thêm như bao đồng nghiệp khác. Tôi dạy thêm văn. Chứ còn cách nào khác để kiếm thêm tiền trong thời buổi cạnh tranh này.
Giờ trả bài tập làm văn, các học sinh nhìn tôi ái ngại. Rồi, em lớp phó học tập đứng lên nói:
- Thưa thầy! Sao điểm cả lớp ít thế, thầy?
Tôi được dịp tấn công:
- Tại các em không chuẩn bị bài kỹ. Phải đi học thêm mới có thể tiến bộ! Các em nghĩ xem, ăn vào nó không nở bề dọc thì nó nở bề ngang. Học thêm thì nó cũng thế!
Tôi vừa dứt lời, cả lớp nhao nhao:
- Thầy! Thầy dạy thêm cho chúng em đi thầy!
Rồi thầy trò chúng tôi ngã giá về việc dạy học thêm.
Lòng tôi mừng khấp khởi. Về nhà, tôi quên cả cơm trưa. Tôi hì hục một mình kê dọn lại bàn ghế để làm công việc dạy học theo nghĩa của nền kinh tế cạnh tranh lấy đồng tiền làm thước đo mọi giá trị.
Học trò đến đông. Không đủ chỗ ngồi. Các em phải đứng mà học thêm.
Tôi dạy bày tỉ mỉ, rất chân thành với các em. Rồi... cứ thế... ngày lại ngày...
***

Lại đến giờ các học sinh nhận lại bài tập làm văn. Các em xem lại các lỗi tôi đã phê vào bài làm. Có tiếng xì xào. Tôi đập thước trên bàn hỏi:
- Làm gì mà ồn thế?
- Thưa thầy, bài em làm giống như bạn Tuấn mà bạn lại nhiều điểm hơn em? - Sơn đứng dậy kiện. Sơn là học sinh không đi học thêm môn văn.
- Thế, em mấy điểm? Tuấn mấy điểm?
- Dạ! Em được 4 điểm, còn Tuấn được 8 điểm.
Tôi nghiêm mặt, đập thước xuống bàn, nói to:
- Có thật không? Đem bài lên cho tôi xem nào!
Đối chiếu hai bài của Sơn và Tuấn: giống nhau, không sai một tí nào, giống như bài văn tôi đã dạy thêm.
Tôi bán chữ. Tôi bán cháo phổi. Tôi cũng bán dần lương tâm nhà giáo... Tôi ấp úng nói:
- Thầy... thầy xin lỗi! Thầy lộn...
Tôi cúi mặt, sửa điểm cả hai bài. Cả hai bài đều đạt điểm 2. Rồi tôi tuyên bố:
- Thầy huỷ bài này. Không lấy điểm vào sổ. Thầy ra lại đề khác cho các em. Chúng ta phải làm lại! Chúng ta phải làm lại. Cả thầy và các em. Các em hiểu không?
Tôi bước ra khỏi phòng học. Sân trường đầy nắng mai rực rỡ. Những con chim sẻ thanh thản ríu rít hoà tiếng cười của lũ học trò trong giờ ra chơi.
Tháng Tư, 1995
Phan Trang Hy
(Trích từ tập truyện Người thầy dạy búp bê, Nxb Văn nghệ, 2009)

CON GÁI MIỀN NAM

Cứ thế, thay vì những yêu thương ban đầu, chúng tôi dần khó chịu với nhau nhiều hơn, những trách móc và giận hơn cứ tăng dần theo cấp số cộng, thậm chí là cấp số nhân. Và rồi khi tôi bắt gặp anh ngồi cafe với bạn. Anh ngồi ở bàn cách bàn tôi chỉ là một vách ngăn dựng hờ, chia không gian quán cafe thành những góc riêng tư. Ban đầu tôi định chạy qua trách móc anh, vì rõ ràng hôm nay khi tôi hẹn anh thì anh bảo bận họp trên công ty. Nhưng rồi, khi cuộc nói chuyện của anh với anh bạn kia chuyển sang chủ đề là tôi, thì tôi ngồi xuống.

***


                                                                         


                                                                       
Tôi là Hương 22 tuổi , hiện đang là sinh viên tại một trường đại học khá có danh tiếng ở Hà Nội. Tôi chăm chỉ, năng động, có shop kinh doanh riêng và có cả một công việc partime nho nhỏ. Và tôi là con gái miền Nam.
Cái ước mơ và hình dung về một Hà Nội thật trong lành và an bình, cái thèm thuồng những đợt gió lạnh xúng xính áo bông và chụp tai mềm, cái ước mơ bình dị chạm được tay đến cái bình yên ở nơi ngàn năm văn hiến này đã đưa tôi đến với Hà Nội mặc cho sự khuyên can của rất nhiều người. Sự quyết tâm đến cao độ của tôi làm cho cả ba mẹ tôi, bạn bè tôi và thầy cô tôi lo lắng: lo lắng về sự khác biệt trong văn hoá lối sống và cách ứng xử của con người. Nhưng tôi quyết tâm rồi, tuổi trẻ mà, đã quyết là sẽ đi.
Các bạn Hà Nội cũng thân thiện như tôi đã hình dung, tôi hoà nhập khá nhanh, năng nổ tham gia ngoại khoá và gần như khá nổi bật trong mắt mọi người.
Thế mà chẳng hiểu sao, tình yêu cứ mãi dùng dằng bỏ quên tôi ở đâu đó. Tôi cũng có thích một người, nhưng ngay khi tôi vừa nói thích anh thì anh vội xoá tôi ra khỏi danh sách bạn bè trên fb, lảng tránh gặp tôi và hạn chế nói chuyện với tôi mỗi khi tình cờ phải gặp. Tôi khó hiểu và thật sự buồn.
Bẵng đi một thời gian, gần như tôi chẳng để tâm gì đến chuyện tình yêu nữa. Tôi lao mình vào hoạt động đoàn, vào công việc trên công ty, vào shop kinh doanh của mình. Tôi như quả cầu lửa, lúc nào cũng căng tràn nhựa sống và cháy phừng phừng với công việc và cuộc sống của mình. Giữa lúc với tôi, tình yêu gần như được xếp vào đâu đó khuất lắm, thì anh đến, tán tỉnh và nói lời yêu thương tôi.
Anh quá tốt với tôi đến độ nhiều lúc tôi tự hỏi, liệu anh có đang nhầm lẫn tôi với một vị ân nhân nào đó của anh. Anh luôn xuất hiện bên tôi lúc tôi cần, anh lặng lẽ đưa đón tôi không quản đường xa hay mưa nắng. Mỗi sáng mỗi lúc thức dậy, anh đã đợi sẵn ở cổng nhà trọ và đưa tôi đồ ăn sáng. Buổi trưa, khi thì anh đến đưa tôi đi ăn, khi thì mua sẵn cơm mang lên trường cho tôi. Anh cứ thế: ân cần, chu đáo và hết sức tử tế với tôi.
Tôi nhận lời yêu anh vào một ngày đông, khi tôi kiệt sức và bị ốm. Anh khóc khi nghe tin tôi phải đi cấp cứu. Anh tức tốc chạy đến, ôm chặt lấy tôi và bảo muốn bảo vệ tôi, muốn được ở bên tôi để chăm sóc cho tôi và tôi đồng ý.
Chúng tôi yêu nhau được tầm nửa năm thì anh ra trường, có công việc tốt, thu nhập cao. Anh bắt đầu bê trễ với tình yêu của chúng tôi, nhưng tôi nghĩ có lẽ công việc của anh quá bận. Tin nhắn của chúng tôi thưa dần, nhưng buổi hẹn hò ít dần và anh chẳng còn xuất hiện kịp lúc bên tôi khi tôi cần nữa.
Cứ thế, thay vì những yêu thương ban đầu, chúng tôi dần khó chịu với nhau nhiều hơn, những trách móc và giận hơn cứ tăng dần theo cấp số cộng, thậm chí là cấp số nhân. Và rồi khi tôi bắt gặp anh ngồi cafe với bạn. Anh ngồi ở bàn cách bàn tôi chỉ là một vách ngăn dựng hờ, chia không gian quán cafe thành những góc riêng tư. Ban đầu tôi định chạy qua trách móc anh, vì rõ ràng hôm nay khi tôi hẹn anh thì anh bảo bận họp trên công ty. Nhưng rồi, khi cuộc nói chuyện của anh với anh bạn kia chuyển sang chủ đề là tôi, thì tôi ngồi xuống.
Tôi nghe thấy anh bảo anh mệt mỏi, ngày xưa anh chỉ tán tôi chơi chơi ai ngờ lâu dần sinh tình cảm thật và tôi cũng đồng ý thật nên yêu. Yêu tôi thì quả thật anh chẳng lừa dối gì, nhưng anh ngán cái tính tiểu thư miền nam của tôi. Anh bảo ban đầu đã chả dám động vào gái miền Nam rồi, nhưng tại anh bạn kia thách thức nên đâm vào định tán chơi. Khi yêu anh cũng biết là khó chiều nhưng không ngờ lại khó chiều đến vậy. Anh còn bảo tôi con gái miền Nam tiêu xài hoang phí, lấy về thì làm bao nhiêu cho lại. Anh bảo tôi không biết lo toan, không biết tính toán, chỉ ham vui bên ngoài. Rồi anh chốt hạ một câu giờ anh chẳng biết làm sao " bỏ thì thương, vương thì tội".
Trời ơi, tôi bàng hoàng, tôi không thể thốt nên lời. Sao anh lại nói về tôi như vậy chứ. Anh bảo tôi không biết tính toan, không biết lo toán. Không biết lo mà đến giờ công việc kinh doanh của tôi vẫn trôi chảy à. Trời ơi, tôi là gái miền Nam thì đã sao chứ. Gái miền Nam là mặc nhiên bị gán cho cái tội khó chiều, cái tội tiêu hoang, cái tội đõng đãnh à.

Tôi quá thất vọng về anh, tôi liệu có nên chấm dứt hẳn cho anh đỡ mệt mỏi. Tôi yêu anh, và tôi cứ tưởng anh yêu tôi thật lòng. Nhưng hoá ra, tất cả chỉ là gian dối. Lỗi là tại tôi ư? Là gái miền Nam là sai ư? Tôi thật không thể chấp nhận và hiểu được chuyện này.

QUẲNG GÁNH LO ĐI MÀ VUI SỐNG

    

Sẽ có lúc cuộc sống ghìm bạn xuống những khó khăn và phải gắng hết sức để xoay vần với chồng chất những áp lực, nhưng nếu muốn mình đẹp lên như ước ao của vô vàn con gái khác, thì quẳng hết gánh lo đi! Đời đẹp mà!
***
Là con gái, ai cũng muốn mình đẹp và cố gắng để mình được đẹp. Hôm nay phải đẹp hơn hôm qua, ngày mai phải đẹp hơn hôm nay. "Đẹp" vẫn là đỉnh cao mà người phụ nữ nào cũng đang ngày ngày hết mình để chinh phục. Nhưng có một sự thật mà phái nữ đang quên mất, rằng bên cạnh việc trang điểm bằng mĩ phẩm hàng hiệu,vào ra spa hàng tuần, đầu tư hàng đống tiền để mình trông đẹp lên trong mắt người khác thì những nhăn nhó, cau có, lo lắng họ khoác lên mình mỗi ngày lại khiến công cuộc làm đẹp trở về con số không tròn trĩnh. Thậm chí là lỗ vốn!
Đừng đổ lỗi rằng mình xấu đi vì chồng không giỏi, con không ngoan. Đừng ca thán rằng mình đang già đi vì mẹ chồng khó tính, chị dâu khó chiều. Đừng cau có vì người yêu không tâm lý, hay bạn trai vô tâm. Đừng ấm ức vì bà sếp già hay hạch sách ở cơ quan hay ông trưởng phòng chỉ ham mê gái trẻ. Chỉ có tự phụ nữ làm mình xấu đi chứ những người kia chẳng có lỗi gì cả.
Giá cả leo thang máy cũng sẽ không thành vấn đề to tát khi cả xã hội đang sống với túi tiền chỉ đi bộ, đâu riêng bạn đâu? Chồng không giỏi của mình lại là ước mơ của khối chị em khác. Con không ngoan nhà này lại khiến những nhà khác chỉ biết thòm thèm vì cưới lâu rồi nhưng không có tin vui. Mẹ chồng khó dễ với mình cũng vì mẹ thương con trai mẹ. Chị dâu thi thoảng lên mặt cũng vì chị là chị, chị ra đời trước em. Người yêu không tâm lý lúc này thì mình nhắc anh để ý thêm đôi chút, bạn trai vô tâm đôi lúc thì nhẹ nhàng "giận dỗi" để anh biết mà sửa sai. Sếp già hạch sách cũng vì sếp chưa biết quẳng gánh lo, sếp trù khó khăn, nhăn nhó của mình lên người khác. Ông trưởng phòng ưu tiên gái trẻ cũng vì bị vợ... lên mặt lúc ở nhà. Thả lỏng đi, mọi thứ thực ra đều rất đơn giản và dễ nghĩ!



                                                                         


Đừng cằn nhằn về đôi mắt một mí không giống ai, bạn biết không, rất nhiều diễn viên Hàn Quốc kiếm được tiền tỉ từ nó và trở thành thần tượng. Đừng tự ti về đôi chân ngắn của mình, Napoleon đã nói "Ông chỉ dài chứ không cao hơn tôi, chiều cao của con người được tính từ đỉnh đầu lên trời chứ không như ông nghĩ là từ chân lên đầu đâu". Đừng đau lòng vì thân hình quá khổ và ái ngại mỗi khi bước lên bàn cân, bạn đã biết theo những nghiên cứu và quan sát gần đây thì cán cân quyền lực đang nghiêng về phía những người béo? Sao cứ phải lo nghĩ và phiền muộn quá nhiều về những thứ không đâu? Nếu mình không thấy được cái đẹp của bản thân thì cũng chẳng ai có diễm phúc mà nhìn ra được nó. Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp. Tiếc là có rất nhiều người đang tự làm mình xấu đi!
Những tủn mủn của cuộc sống vồ vập lấy cái đầu bé nhỏ và buộc phụ nữ phải lo toan. Những rắc rối, gánh nặng từ những thứ cỏn con trong gia đình đến những chuyện lớn lao ở cơ quan luôn khiến họ trong trạng thái buộc mình phải suy nghĩ. Phái nữ, cứ mặc định và bó buộc rằng lúc nào bản thân cũng phải suy ra tính vào hết điều này rồi sang điều nọ. Rằng đó là thiên chức, là bổn phận phải làm. Nhưng không! Chẳng có điều luật nào ép buộc con gái sinh ra phải lo, phải nghĩ, phải tự làm khổ mình.
Nếu may mắn, hãy tìm một người đàn ông biết chia sẻ và san bớt gánh lo để chia đôi những khốn khó. Nó không có nghĩa mình ích kỉ, nó chỉ thể hiện rằng bạn biết cân bằng và xoay xở cuộc sống. Hoặc tự làm mình thoải mái, cũng có sao đâu? Vứt hết ghen tị, đố kị ở cơ quan; dẹp hết mối lo cơm, áo, gạo, tiền ở ngoài cánh cổng rồi hẵng bước vào nhà. Làm xẹp đi áp lực thi cử, stress vì tìm việc làm trước khi tắt laptop và lên giường đi ngủ. Tạm quên đi chàng người yêu vô tâm và tự thương rồi nuông chiều lấy chính mình.
Hãy cười thật tươi và để đầu óc được nhẹ nhàng, đừng ngược đãi nó. Bạn sẽ không thể đẹp với một cái đầu nặng trịch gánh lo được đâu! Thiết nghĩ, con gái mỗi ngày chỉ cần nghĩ mình sẽ nấu món gì và nấu ra sao; trước khi ra đường nghĩ mình mặc gì để trông đẹp nhất; hàng ngày đến trường nghĩ làm sao để học hành một cách ổn nhất; rồi làm những gì mình thích, chơi với những người mình muốn và đến với người mình yêu. Đã đủ để sống chưa?
Có thể, sẽ có những lúc cuộc sống ghìm bạn xuống những khó khăn và phải gắng hết sức để xoay vần với chồng chất những áp lực. Nhưng nếu muốn mình đẹp lên như ước ao của vô vàn con gái khác, thì quẳng hết gánh lo đi! Đời đẹp mà!

Theo Kenh14

17 tháng 8 2013

Chăm sóc da hiệu quả và rẻ tiền với... rau sống

Chắc chắn bạn sẽ phải ngạc nhiên khi biết rằng loại "mỹ phẩm" quá đỗi rẻ tiền này lại có công dụng tuyệt vời cho nhan sắc phái đẹp đến như vậy!

Trong tiềm thức của mỗi chúng ta, việc làm đẹp vốn chỉ được ưu ái với những loại mỹ phẩm mịm màng tại các spa đắt đỏ. Hay "dân dã" hơn thì cũng chỉ dừng lại ở mức củ quả tròn trĩnh như cà chua, khoai tây hay dưa chuột. Đó cũng là lý do it ai biết rằng các loại rau sống cũng có công dụng không hề thua kém trong lĩnh vực làm đẹp của chị em. Thậm chí, nhiều loại rau còn được nhận định có công dụng vượt trội hơn hẳn các loại mỹ phẩm chuyên dụng. Hãy cùng xem loại rau nào sẽ đem đến điều bất ngờ đó nhé!

Rau má làm mờ sẹo

Trong rau má có chứa rất nhiều tritepenoids giúp ức chế việc sản xuất quá mức collagen trong các mô sẹo. Từ đó nâng cao chất oxy hóa và thúc đẩy sự tái tạo da mới cho những vết sẹo đã cũ. Chính vì vậy, rất nhiều loại thuốc trị sẹo đã được chiết xuất từ chính loại rau phổ biến này. Tuy nhiên, để hiệu quả và dễ dàng nhất, bạn chỉ việc giã nát rau má rồi dùng để đắp lên vết sẹo 1 lần/ngày, vết sẹo của bạn sẽ mờ đi nhanh chóng.

Chăm sóc da hiệu quả và rẻ tiền với... rau sống 1

Rau má dưỡng ẩm cho da

Không chỉ dừng lại ở công dụng trên, loại da bổ rẻ này còn có tác dụng tuyệt vời trong việc dưỡng ẩm cho làn da cháy nắng ngày hè. Hằng ngày, đặc biệt đối với những quý cô sở hữu làn da khô, bạn xay nhuyễn rau má lấy nước thoa lên mặt hoặc dùng làm nước rửa mặt mỗi sáng. Chỉ trong 1 thời gian ngắn, làn da của bạn sẽ lấy lại vẻ mềm mịm đến bất ngờ.

Chăm sóc da hiệu quả và rẻ tiền với... rau sống 2

Rau diếp cá trị mụn 

Diếp cá là 1 loại thảo dược lành tính và khá phổ biến. Bên cạnh là loại rau sống trong mỗi bữa ăn của gia đình, các quý cô có làn da sần sùi còn có thể "hưởng lợi" từ loại rau này với công dụng trị mụn bọc và mụn đầu đen hiệu quả. Cách đơn giản nhất là dùng 10 lá rau diếp rửa sạch rồi xay nhuyễn lấy nước. Dùng bông gòn thấm nước này thoa đều lên mặt và cổ. Để 15 phút cho mặt nạ khô đi rồi tiếp tục thấm thêm 1 lớp khác. Chờ khô rồi rửa sạch bằng nước mát. Thực hiện 2-3 lần/tuần, bạn sẽ thấy những đốm mụn giảm dần.

Chăm sóc da hiệu quả và rẻ tiền với... rau sống 3

Rau diếp xóa nếp nhăn

Bạn lấy 20 lá rau diếp, giã nát lấy nước cốt. Trộn đều cùng 3 giọt dầu oliu và 1 thìa cafe bột mì để tạo thành hỗn hợp sền sệt. Thoa hỗn hợp lên mặt rồi nằm thư giãn trong khoảng 15 - 20 phút chờ cho mặt nạ khô đi. Cuối cùng là rửa sạch mặt bằng nước mát. Nếu bạn thực hiện cách này 2 lần/tuần, chỉ trong 1 tháng, những nếp nhăn nơi đuôi mắt hay khóe miệng sẽ nhanh chóng được cải thiện rõ rệt.

Chăm sóc da hiệu quả và rẻ tiền với... rau sống 4

Giá đỗ trị tàn nhang

Trong giá đỗ chứa rất nhiều Vitamin A, C giúp chống oxy hóa, giảm sự hình thành melannin và ngăn chặn các sắc tố da hiệu quả. Chính vì vậy, nó được rất nhiều chị em sử dụng thành công trong việc làm mờ vết nám chỉ trong thời gian ngắn. Để làm được điều này, bạn chỉ việc chọn giá đỗ loại thân mập mọng nước. Xay nhuyễn lấy nước rồi thoa lên vùng da bị nám, để trong 15 phút rồi rửa sạch bằng nước mát. Đây là loại rau khá lành tính nên bạn có thể thực hiện hằng ngày nếu muốn công dụng nhanh chóng.
Chăm sóc da hiệu quả và rẻ tiền với... rau sống 5

Rau mùi tây cho da khô

Đối với các quý cô sở hữu làn da khô và mụn bọc, thì đây chính là 1 loại "mỹ phẩm" vô cùng hiệu quả. Bạn chỉ việc lấy 1 nắm rau mùi tây. Giã nát lấy nước cốt rồi trộn cùng 1/3 thìa cafe bột nghệ. Dùng hỗn hợp này đắp lên da trong 15 phút rồi rửa sạch bằng nước mát. Chỉ trong 1 thời gian ngắn, bạn sẽ thấy da mịn màng và những vết mụn cũng biến mất hiệu quả.


Chăm sóc da hiệu quả và rẻ tiền với... rau sống 6

Trắng da, trẻ hóa với các loại gia vị trong gian bếp nhà bạn

Nếu biết cách, những món gia vị quen thuộc như tỏi, gừng hay nghệ sẽ bỗng chốc biến thành loại "mỹ phẩm" cực kì hiệu quả đấy nhé!

Trắng da hay trẻ hóa nếp nhăn từ lâu đã trở thành mục tiêu làm đẹp của mọi chị em. Tuy nhiên, những công nghệ đắt đỏ ở spa hay những loại mỹ phẩm cao cấp luôn khiến bạn phải e dè mỗi khi rút hầu bao. Không những vậy, nếu trong trường hợp không hợp da, thì không những làn da không được cải thiện lại còn "tiền mất tật mang". Chính vì vậy, ngày hôm nay, chúng tôi giới thiệu đế bạn cách làm đẹp đến từ các loại gia vị trong tủ bếp. Rồi bạn sẽ thấy, những nguyên liệu rẻ tiền này cũng chẳng hề thua kém mỹ phẩm chuyên dụng đâu nhé!

1. Tỏi làm trắng và mịn da
 
Trong tỏi có chứa rất nhiều chất clicine có tác dụng khử trùng cao, tăng cường sức đề kháng và kìm hãm sự phát triển của vi khuẩn, giúp da trắng mịn màng. Bạn tách lấy 6 nhánh tỏi, cho vào 1 hũ mật ong nhỏ. Để ngâm hỗn hợp này trong bóng tối từ 2 - 3 tháng. Sau đó bỏ ra làm mặt nạ 2 lần/tuần. Làn da bạn sẽ luôn sạch bóng và trắng lên trông thấy.

Trắng da, trẻ hóa với các loại gia vị trong gian bếp nhà bạn 1

2. Tỏi làm mờ vết rạn da

Phụ nữ, đặc biệt là những người sau khi sinh nở hay tăng giảm cân thường sở hữu những vết rạn da thiếu thẩm mỹ. Và mặc dù nhiều người đã nhờ cậy đến các spa làm đẹp hay kem thoa chuyên dụng mà những dấu vết xấu xí này vẫn chưa hề thuyên giảm. Lúc đó, tỏi chính là "thần dược" mà bạn đang tìm kiếm. Cách làm rất đơn giản, bạn chỉ việc lấy nước ép tỏi thoa lên vết rạn 2-3 lần/tuần. Tuy nhiên, trước đó, hãy thử 1 lượng nhỏ để xem bạn có bị kích ứng da với loại gia vị này không nhé!

Trắng da, trẻ hóa với các loại gia vị trong gian bếp nhà bạn 2


3. Gừng trị sẹo mụn

Sẹo mụn là những vết lấm tấm gồ ghề trên mặt sau khi những nốt mụn đã lành. Đây là vấn đề đau đầu của rất nhiều phái đẹp bởi nó hiện hữu ngay trên mặt và ảnh hưởng trực tiếp đến nhan sắc của chị em. Tuy nhiên, chỉ với những lát gừng mỏng massage lên mặt 2 lần/ngày, mọi vấn đề của bạn sẽ được giải quyết nhanh chóng. Nên nhớ rửa thật sạch gừng, gọt vỏ và thái lá mỏng trước khi dùng để tránh để lại cạnh sắc nhé!

Trắng da, trẻ hóa với các loại gia vị trong gian bếp nhà bạn 3

4. Gừng làm đẹp da toàn thân

Bạn đổ vào nước tắm ấm 1/4 chén muốn biển, 3 thìa cafe gừng bóc vỏ nghiền nhuyễn và 5 giọt tinh dầu cam. Trong khi tắm, nhẹ nhàng massage toàn thân để dưỡng chất được thẩm thấu dễ dàng. Nếu chăm chỉ thực hiện 2 lần/tuần, chẳng bao lâu bạn sẽ có được làn da mềm mịn như da em bé.

Trắng da, trẻ hóa với các loại gia vị trong gian bếp nhà bạn 4


5. Nghệ dưỡng da khuỷu tay, đầu gối

Những vùng da ở khuỷu tay hay đầu gối thường dễ bị khô ráp hoặc sậm màu do hoạt động nhiều. Tuy không hề ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng những vùng da khô ráp này khiến chị em mất tự tin khi mặc váy ngắn hay áo không tay. Để khắc phục tình trạng này, bạn trộn 1 thìa cafe bột nghệ với 1 thìa cafe sữa đông để tạo thành hỗn hợp bột nhão. Dùng hỗn hợp này đắp lên vùng da bị khô và rửa sạch lại sau nửa tiếng. Thực hiện đều đặn 1 lần/ngày bạn sẽ thấy hiệu quả nhanh chóng.

Trắng da, trẻ hóa với các loại gia vị trong gian bếp nhà bạn 5

6. Nghệ trị nếp nhăn

Kẻ thù lớn nhất của phái đẹp trung niên luôn là những nếp nhăn và vết chân chim xuất hiện trên khuôn mặt. Tuy nhiên, níu giữ tuổi thanh xuân cũng không hề khó như bạn tưởng. Bạn trộn 2 thìa cafe bột nghệ với 3 thìa cafe kem sữa. Đánh tan hỗn hợp rồi thoa lên vùng nếp nhăn, đặc biệt và vùng da quanh mắt. Công thức này sẽ đem tới điều kì diệu khi không những nếp nhăn mờ dần, mà quầng thâm quanh mắt bạn cũng hoàn toàn biến mất
.
CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG THAM QUAN, ỦNG HỘ HOANGDIEUTRUONGXUASAIGON.BLOGSPOT.COM. CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM NHIỀU SỨC KHỎE, THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC.