Ông Cụ lĩnh tiền hưu nên ăn xài rất dè sẻn. Tết sắp đến Cụ Ông mua biếu Cụ Bà toàn hàng "mã" mua tại WALMART, made in China . Thấy Cụ Bà tỏ vẻ không vui , Cụ Ông viết tặng Cụ Bà một vế đối :
Xuaân giaùp ngoï bieáu haøng maõ mong Voï giaø ….ñöøng ngöïa
Cụ Bà chiều đó bèn nấu một cái lẩu dê thơm phức. Trước lúc dọn
lên cho Cụ Ông sơi, Cụ Bà đã ngồi nắn nót viết để đáp lễ cho Cụ Ông :
Teát canh muøi daâng laåu deâ öôùc Choàng laõo……traùng döông.
Happy New Year !
Thạch Hai Lua NJ
Cắt Cỏ
Giáp sang Mỹ được hai năm , sau khi tốt nghiệp “ Đại Học
Máu ” với lời phê “ Học tập tốt , lao động tốt ” cho năm năm
đào kinh , gặt lúa , đốn cây và kéo đá bằng xe cải tiến . Giáp đi một
mình vì vợ bỏ sau lần thăm nuôi đầu tiên .
Giáp nghĩ thật chính xác , nếu muốn có chút đỉnh tiền
dưỡng già cuộc đời ở Việt Nam , không gì bằng cố đi làm và tiết
kiệm .
Giáp se phòng ở chung với gia đình người bạn . Chiếc xe
Truck có mui với ổ khóa chắc chắn , chứa một máy cắt cỏ , một
máy tỉa cành cây và một máy thổi hơi cầm tay . Giá tất cả ba cái
máy khoảng một trăm Mỹ kim , sau mấy lần chọn lựa ở chợ trời . Hôm ra nghề
, Giáp đến gõ cửa nhiều nhà có sân cỏ trên con đường kéo dài chừng hai
miles . Kết quả thật không ngờ , ba nhà Mỹ trắng , một nhà thờ tin lành ,
hai nhà người Ý và một của bà Việt Nam .
Hợp đồng hai tuần cắt cỏ một lần , Giáp sắp xếp lịch
trình xen kẽ nên tuần nào cũng có việc làm thay vì tập thể dục
như những người bản xứ dắt chó , hoặc mang mắt kiếng chạy bộ bên lề đường
, mồ hôi nhễ nhại .
Muốn giữ chữ tín để làm ăn lâu dài , Giáp điều chỉnh độ
cao , đẩy xe với tốc độ vừa phải , cắt tỉa và hốt sạch cỏ chung
quanh , nên chủ nhà nào cũng hài lòng với sân trước vườn sau thoáng đẹp .
Trung bình mỗi tháng Giáp kiếm được ba trăm đồng về công
việc cắt cỏ , đủ trả tiền phòng và thực phẩm . Riêng tiền
lương làm hãng thì Giáp để dành .
Lần đầu tiên đến cắt cỏ nhà người đàn bà Việt Nam , Giáp
được biết sơ qua lý lịch : Võ Thúy Phượng , khoảng 40 tuổi , sống
với người con trai đang học Dược , do chồng ở California vừa bảo lãnh sang
Mỹ thì lại chia tay ngay tại sân bay Los Angeles , sau khi người vợ kế có với
chồng của bà hai đứa con , đề nghị , coi như quyết định là sự im lặng với
sự đồng tình của chồng bà . Bà đồng ý chia tay , từ chối nhận số
tiền “ bán chồng ” .
Bà Phượng sang tiểu bang này , theo lời hướng dẫn của một
người thân . Bà làm việc tất bật , xong việc hãng , bà chui
vào nhà hàng rửa chén , cố làm ra tiền để nuôi thằng con trai ăn học...
Hôm đầu tiên đến cắt cỏ , nhìn thấy Phượng có nhan sắc ,
rực rỡ để “ hoàng hôn ” , Giáp lại xúc động , tình nguyện làm
giúp Phượng những việc như cắt tỉa sửa lại vài nhánh cây , chậu bông ,hàng rào
. Giáp cũng được bù đắp những thức ăn tuyệt vời , nào chả giò , phở , nào bún
bò Huế do chính tay Phượng nấu . Phượng và Tuấn , con trai của Phượng ,
dành cho Giáp những tình cảm đặc biệt .
Thế rồi , một chuyện xảy đến ngoài sự mơ ước của Giáp ,
sau khi cùng Phượng lái xe đưa Tuấn ra sân bay về thăm
ông bà ngoại ở Việt Nam nhân lúc nghỉ hè , Phượng kề tai nói nhỏ với Giáp
:
“ Anh đưa xe anh vào garage của em đi ! ”
Những cơn mưa đổ xuống hai vùng đất hạn hán từ lâu ,
những điếu thơm lừng của người cai thuốc hút trở lại , trời
đất bị bỏ bơ vơ . Đêm ấy , Giáp đánh thức Phượng nhiều lần , mà lần nào cũng
hấp tấp vụng về , như lúc đưa xe Truck vào garage tương đối nhỏ hẹp nhà Phượng
.
Giáp siêng năng kỳ lạ , không như hợp đồng lúc ban
đầu là hai tuần cắt cỏ một lần , Giáp lại cắt hàng tuần , có khi
mỗi tuần cắt hai ba bận . Tuần rồi Giáp nhận được thư của Phượng để
trên bàn trước khi đi làm :
Kansas City , ngày...
Anh Giáp quý mến !
Phượng suy nghĩ nhiều lần mới viết thư
này . Anh và Phượng đều xấp xỉ ngũ tuần rồi . Vả lại ,
anh thấy đó , em làm hai job... chúng ta nên giữ hợp đồng hai tuần “ cắt cỏ ”
một lần , khỏe thì thỉnh thoảng một tuần một lần thôi . Tuần rồi anh “ tỉa
” tới ba lần , cỏ nào mọc cho kịp để anh cắt ? Phượng mong anh coi lại cái
máy cắt cỏ , nó cũ và mua ở chợ trời. Em nói vậy , và mong anh hiểu... anh
nhé !
Phượng .
Giáp bật lửa châm thuốc , nhả những vòng khói tròn lung linh
đuổi nhau bay lên trần . Người bạn chủ nhà bước ra nhìn
thấy Giáp , ngạc nhiên hỏi :
- Ủa , tối nay cuối tuần không cắt cỏ cho bà Phượng sao ?
Giáp hớp một ngụm cà phê rồi đáp :
- Bả nói cỏ mọc không kịp cho tao cắt .
Nghe trả lời vậy , người bạn đưa hai tay lên trời :
- Thầy chạy ông rồi !
Tường Lam
SƯU TẦM.
Cha không nhận ra tôi à?.Hai linh mục đi nghỉ ở Hawaii. Họ quyết định sẽ biến nó thành một chuyến đi nghỉ thực sự bằng cách không mặc bất cứ thứ gì mà có thể chỉ ra rằng họ thuộc giới tăng lữ.Ngay khi máy bay hạ cánh, họ tới thẳng một cửa hàng và mua một số áo chim cò, quần soóc, dép xăng đan, kính đeo mắt…Sáng hôm sau, họ tới bãi biển, mặc bộ đồ “du lịch”. Họ đang ngồi trên ghế, thưởng thức đồ uống, thưởng thức ánh mặt trời và phong cảnh trên bãi biển thì một cô gái tóc vàng đẹp chết người để ngực trần và đi ngang trước mặt.Họ không thể nào không nhìn chằm chằm. Khi cô gái tóc vàng đi ngang, cô ta mỉm cười và nói:- Chào buổi sáng, thưa cha, chào cha nữa nhé. – Cô gật đầu với mỗi vị linh mục và đi tiếp.Cả hai vị linh mục choáng nặng. Tại sao mà cô ta lại biết họ là linh mục được nhỉ?Thế là ngày hôm sau, họ quay trở lại cửa hàng và mua những bộ đồ sành điệu hơn nữa. Ngày tiếp theo hai vị linh mục trong bộ quần áo mới ngồi trên bãi biển và tận hưởng ánh nắng mặt trời. Sau một lúc, lại cô gái tóc vàng để ngực trần hôm trước lại đi về phía họ. Cô ta lại gật đầu với mỗi vị linh mục và nói- Xin chào cha – và tiếp tục bước đi.Một linh mục không chịu được nữa và nói.- Xin chờ một chút thưa cô.- Vâng, làm sao ạ? – Cô kia đáp.- Chúng tôi là những linh mục và chúng tôi tự hào về điều đó. Nhưng tôi muốn biết là làm thế nào cô biết được chúng tôi là linh mục khi mà chúng tôi đã ăn mặc như thế này?- Ơ, cha không nhận ra tôi à, sơ Angela đây mà – cô gái đáp..Mọi quý bà đều thích.Có một người đàn bà đi máy bay mang theo một viên kim cương và không biết làm cách nào qua hải quan được.Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha:- Cha có gì khai báo không?Cha cố chuẩn bị nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói:- Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quý bà đều thích.Nhân viên hải quan cười nói:- Cha vui tính quá! Mời cha qua..Lộ tẩy.Trong lễ kỷ niệm tròn 30 năm ngày cha xứ nọ về với xứ đạo, một chính khách hàng đầu của địa phương được mời tới để đọc diễn văn.Thế nhưng, vì ông ta đến muộn nên linh mục quyết định nói đôi lời với các giáo dân để kéo dài thời gian.- Các con sẽ hiểu – Ông nói – ta có ấn tượng đầu tiên về xứ đạo này kể từ khi ta nghe lần thú tội đầu tiên ở đây. Khi ta tới đây vào 30 năm trước, ta đã nghĩ rằng mình được bổ nhiệm đến một nơi cực kỳ tệ hại. Người đầu tiên tới phòng xưng tội kể cho ta nghe anh ta đã lấy cắp một cái tivi và khi cảnh sát tới anh ta đã giết người cảnh sát. Hơn thế nữa, anh ta thụt két từ nơi làm của mình và chim chuột với vợ của ông chủ. Các con có thể tưởng tượng là ta cảm thấy thế nào. Nhưng ngày tháng trôi qua, ta dần hiểu rằng không phải tất cả mọi người đều như vậy, và ta có một giáo xứ tốt với toàn những người đáng yêu và dễ thông cảm.Ngay khi linh mục vừa dứt lời thì chính trị gia tới, xin lỗi vì đã đến muộn. Ông ta ngay lập tức thực hiện bài nói chuyện của mình.- Tôi sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên vị linh mục đã tới giáo xứ này. – Chính trị gia nói. – Bởi vì, tôi có vinh dự là người đầu tiên được ngài giải tội...Miễn trả lại.Vị linh mục nói với bố cô dâu: “Khi cầm tay con gái đưa cho chú rể, ông nên nói một câu thật ý nghĩa nhé!”Ông bố vợ vốn là chủ tiệm tạp hóa, khi cầm tay con gái đưa cho con rể đã nói:- Nhận rồi miễn trả lại nhé!Cô gái và cha cố trên chuyến xe buýt.Trên một chuyến xe liên tỉnh.1 vị cha cố khả kính ngồi cạnh 1 cô gái trẻ chân dài, đẹp và mặc 1chiếc váy mini hấp dẫn. Không biết do vô tình hay có chủ ý mà vị cha cố đặt tay lên đùi cô gái nọ. Cô gái duyên dáng quay sang nhẹ nhàng nhắc khéo vị cha đạo:” Thưa cha! cha có biết lời răn thứ 13, trang 164 phần sau trong kinh thánh nói gì không?”. Vị cha đạo giật mình rụt tay lại và làm dấu xin tạ lỗi, xin chúa tha tội! Thực ra ông cũng không nhớ rõ điều răn ấy lắm, về đến nhà ông giở kinh thánh ra xem lại và thấy hàng chữ:” Cố gắng lên con, thiên đường chỉ cách 1 gang tay nữa thôi!!!!!!!!!!!!!!!!”
SƯU TẦM.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét