Sau khi đi khám bệnh về, người chồng cầm bệnh án trên tay với lời phê của bác sĩ: "Ăn cơm không được uống rượu " đưa cho vợ coi.
Vợ sau khi coi xong thì bắt đầu cằn nhằn:
- Ông thấy chưa, cứ uống rượu hoài, bữa cơm nào ông cũng uống rượu.
Vài ngày sau, thấy ông vừa ăn cơm vừa uống rượu, bà ta lại la lên:
- Ông không thấy bác sĩ dặn hay sao mà còn uống rượu?
- Bà không biết đọc à, bác sĩ ghi rõ: "Ăn cơm không được, uống rượu", hôm nay tui ăn cơm không ngon miệng nên được uống rượu.
- !!!!!
Tới chiều bà vợ lại thấy ông chồng lôi rượu ra uống.
- Sao tui thấy ông ăn gần hết chén cơm mà vẫn uống rượu?
- Bà lại không biết đọc rồi, bác sĩ ghi rõ: "Ăn cơm không, được uống rượu", bà thấy tui nãy giờ ăn cơm không chứ làm gì có thức ăn mà không cho tui uống rượu.
- ????
(Sưu tầm)
Cu Tí viết thư hỏi bố: Bố ơi sự khác biệt giữa vợ và bạn gái là gì?
Bố của Cu Tí trả lời:
- Con yêu, Vợ như là một chiếc Ti vi, bạn gái thì như là điện thoại di động.
ở nhà thì xem ti vi, đi ra ngoài thì dùng điện thoại di động.
Không có tiền thì bán tivi đi, mà có tiền thì đổi điện thoại di động.
Thỉnh thoảng con thích xem tivi, nhưng phần lớn là con ra ngoài chơi với chiếc điện thoại di động.
Tivi thì miễn phí, còn điện thoại di động, không có tiền thì dịch vụ bị giới hạn.
Nhưng con nên cẩn thận với cả tivi và điện thoại di động, con trai ạ!
Sưu tầm
Truyện cười dân gian: THẦY ĐỒ LIẾM MẬT
Có một thầy đồ ngồi dạy học ở nhà kia. Nhân một buổi vui mừng, chủ nhà khao một chầu bánh rán mật. Thầy ăn hết bánh rồi mà vẫn thòm thèm, nhìn thấy đĩa hãy còn nhiều mỡ với mật, tiếc lắm, nhưng chả nhẽ trước mặt bao nhiêu trò, mà thè lưỡi liếm thì sao tiện. Thầy nghĩ mãi, bỗng nảy ra được một kế, liền ngồi ngay ngắn lại, một tay chống tráp, tay kia nhịp roi mây vun vút vừa rung đùi vừa dõng dạc truyền với học trò:
-Này ! Bây giờ ta ra cho các con chữ này, đứa nào không nói được, ta đánh đòn, nghe không !
Học trò vội vàng ngồi lại ngay ngắn, chú mục vào thầy lo lắng.
Thầy rung đùi, ung dung liếm ngang một đường giữa đĩa và hỏi:
-Chữ này là chữ gì?
Học trò ngơ ngác, nhìn nhau buồn cười mà không dám hé răng... Thầy được thể quát:
-Chữ nhất mà cũng không biết, chúng mày dốt quá !
Nhìn lại trong đĩa, thấy vẫn còn nhiều mật, thầy bèn liếm dọc một đường nữa, rồi giơ lên hỏi:
-Thế chữ này là chữ gì?
Học trò nhìn nhau xanh mắt. Thầy nhịp roi đánh "vút" một cái rồi quát:
-Đồ cơm toi ! Chữ "thập" biết không !
Nhưng vẫn còn mật, thầy lại rung đùi liếm một vòng quanh đĩa và hỏi:
-Chữ này nữa là chữ gì? Đứa nào không nói được thì toa cho ăn đòn.
Cả lớp im phăng phắc... Thầy quất roi vun vút xuống giường và thét:
-Chữ điền mà cũng không thằng nào biết cả !
Nhìn vào đĩa, đã sạch nhẵn, thầy liền bỏ xuống truyền:
-Thôi cho chúng bay nghỉ !!!
Sưu Tầm
Truyện cười dân gian: THẦY ĐỒ LIẾM MẬT
Có một thầy đồ ngồi dạy học ở nhà kia. Nhân một buổi vui mừng, chủ nhà khao một chầu bánh rán mật. Thầy ăn hết bánh rồi mà vẫn thòm thèm, nhìn thấy đĩa hãy còn nhiều mỡ với mật, tiếc lắm, nhưng chả nhẽ trước mặt bao nhiêu trò, mà thè lưỡi liếm thì sao tiện. Thầy nghĩ mãi, bỗng nảy ra được một kế, liền ngồi ngay ngắn lại, một tay chống tráp, tay kia nhịp roi mây vun vút vừa rung đùi vừa dõng dạc truyền với học trò:
-Này ! Bây giờ ta ra cho các con chữ này, đứa nào không nói được, ta đánh đòn, nghe không !
Học trò vội vàng ngồi lại ngay ngắn, chú mục vào thầy lo lắng.
Thầy rung đùi, ung dung liếm ngang một đường giữa đĩa và hỏi:
-Chữ này là chữ gì?
Học trò ngơ ngác, nhìn nhau buồn cười mà không dám hé răng... Thầy được thể quát:
-Chữ nhất mà cũng không biết, chúng mày dốt quá !
Nhìn lại trong đĩa, thấy vẫn còn nhiều mật, thầy bèn liếm dọc một đường nữa, rồi giơ lên hỏi:
-Thế chữ này là chữ gì?
Học trò nhìn nhau xanh mắt. Thầy nhịp roi đánh "vút" một cái rồi quát:
-Đồ cơm toi ! Chữ "thập" biết không !
Nhưng vẫn còn mật, thầy lại rung đùi liếm một vòng quanh đĩa và hỏi:
-Chữ này nữa là chữ gì? Đứa nào không nói được thì toa cho ăn đòn.
Cả lớp im phăng phắc... Thầy quất roi vun vút xuống giường và thét:
-Chữ điền mà cũng không thằng nào biết cả !
Nhìn vào đĩa, đã sạch nhẵn, thầy liền bỏ xuống truyền:
-Thôi cho chúng bay nghỉ !!!
Sưu Tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét