.

.

a

Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc quý thầy cô và anh chị em đồng môn năm mới Giáp Thìn : - nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc.
THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ, ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU - MỘT NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG - VẠN SỰ NHƯ Ý

15 tháng 5 2019

Hú hồn...tưởng đâu lão đã biết rồi .

Không có mô tả ảnh.

Sưu Tầm.

Truyện cười dân gian: KHEN NGỰA HAY
Có một ông nhà giàu nọ có 3 đứa con gái, ông ta muốn kén rể phải thật giỏi văn chương thì mới chịu gả, 2 cô con gái đầu của lão kiếm được tấm chồng làm lão rất ưng ý, còn mỗi cô út thì quen một chàng rất đẹp trai,lịch sự nhưng không có học. Do thấy tụi nó yêu nhau quá nên lão cũng đành chấp thuận gả con.
Một hôm lão mua được một con ngựa quý ; lão thích lắm, bèn mở tiệc chiêu đãi mọi người và tiện thể khoe mấy thằng con rể của mình. Lão bảo 3 thằng rể làm thơ khen con ngựa hay.
Người rể lớn làm như vầy:
Cây kim trong ly chìm
Ngựa Ông bay như chim
Bay đi rồi bay lại
Cây kim vẫn chưa chìm.
Người rể thứ 2 không kém cạnh:
Sợi tóc bỏ bếp hồng
Ngựa bay nhanh như giông
Bay đi rồi bay lại
Sợi tóc vẫn chưa hồng.
Tới thằng rể nhỏ thì lúng túng, không biết làm thế nào, bà mẹ đứng kế bên nói đỡ giùm cho nó, đang nói thì bỗng nhiên lỡ xì hơi.....Thằng rể nhỏ mặt mừng tíu tít liền thốt lên, " thưa mẹ con nghĩ đặng bài thơ rùi". Bà mừng húm liền bảo:" mẹ biết con cũng giỏi không kém gì các anh" mẹ không nhìn lầm con mà, đọc cho ba và mọi người nghe đi con.
Thằng út chiễm chệ bước ra và đọc "RÕ TO" :
Mẹ tôi đánh rắm rít ,
Ngựa ông phi mù mịt .
Phi đi rồi phi lại
Lỗ đít vẫn chưa khít.
Sưu Tầm



TIẾNG CHUÔNG... THIÊN MỤ.
Chuyện kể về một anh sinh viên người Hungary sang Việt Nam làm nghiên cưú sinh môn tiếng Việt.
Cuối đợt nghiên cứu trường ĐHQG Hà Nội tổ chức một kỳ thi gọi là khảo sát trình độ của từng nghiên cứu sinh.
Đề văn ra như sau:
"Anh (chị) hãy giải thích câu ca dao:
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương."
Đọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái chí lắm vì nghĩ rằng không có gì là khó, nhất là khi anh có mang theo cả từ điển.
Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đã tường tận nhiều điều:
"Gió đưa (được) cành trúc" thì ắt hẳn phải là gió to, ý hẳn là có bão.
Với từ "la" anh phân vân giữa hai cách hiểu:
+"la" là sự kết hợp giữ lừa và ngựa.
+"la" anh đoán rằng đề đã in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đã chọn cách hiểu này.
"Đà" là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó.
"Thiên mụ" : đàn bà trời - ý hẳn là vợ trời.|
" Thọ" : nhiều lần (lâu)
Và cuối cùng anh ta đã cho ra đời một sản phẩm bất hủ:
"Trời nổi cơn bão lớn
Lao xuống tà vẹt đường
Vợ trời đánh một tiếng chuông
Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần"
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG THAM QUAN, ỦNG HỘ HOANGDIEUTRUONGXUASAIGON.BLOGSPOT.COM. CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM NHIỀU SỨC KHỎE, THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC.