Đó không phải là nhân vật trong tiểu thuyết, mà chính là câu chuyện có thật về Hedy Lamarr – ngôi sao đã kết nối vẻ hào nhoáng của Hollywood với thiên tài trong phòng thí nghiệm.
Sinh ra ở Áo năm 1914, Hedy Lamarr nhanh chóng khiến cả châu Âu say mê bởi vẻ đẹp rực rỡ và tài năng diễn xuất. Sau đó, cô chinh phục Hollywood, trở thành một trong những biểu tượng điện ảnh lớn nhất của thập niên 1940.
Nhưng đằng sau ánh nhìn quyến rũ và nụ cười rạng rỡ ấy là một tâm hồn nổi loạn – cô từ chối để bản thân bị đóng khung trong hình ảnh “người phụ nữ đẹp”.
Ít ai biết rằng, người phụ nữ thường xuyên xuất hiện trên bìa tạp chí ấy lại dành những đêm dài để vẽ sơ đồ kỹ thuật và khám phá những bí ẩn của vật lý.
Giữa những xô bồ của phim trường và tiệc tùng xa hoa, Hedy giấu một bí mật đáng kinh ngạc: cô là một nhà phát minh thiên tài.
Trong thời kỳ Thế chiến II, cô cùng nhạc sĩ George Antheil phát triển một công nghệ đột phá: kỹ thuật nhảy tần số (frequency hopping), giúp ngăn chặn quân Đức đánh chặn tín hiệu điều khiển ngư lôi bằng sóng radio.
Thời điểm đó, ý tưởng của cô bị bỏ qua. Nhưng nhiều năm sau, thế giới đã phải công nhận: phát minh ấy chính là nền tảng cho Bluetooth, Wi-Fi và GPS ngày nay.
Thật trớ trêu… khi cả thế giới tán dương vẻ đẹp của cô trên màn bạc, thì những ý tưởng của cô – bị lãng quên trong bóng tối – lại đang âm thầm chuẩn bị cho một cuộc cách mạng công nghệ.
Hedy Lamarr không chỉ là “người phụ nữ đẹp nhất màn ảnh” – cô là một người nhìn xa trông rộng, một phụ nữ vượt thời đại, đã khắc tên mình vào lịch sử với hai gương mặt:
Một người khiến thế giới choáng ngợp…
Người kia khiến thế giới thán phục.
TG Văn Chương
Châu Mỹ trước Columbus: Khi nền văn minh bị che lấp bởi thuốc súng
Câu chuyện chính thống kể rằng người Tây Ban Nha đã mang văn hóa, tiến bộ và nền văn minh đến châu Mỹ. Thế nhưng, nếu nhìn kỹ hơn, ta sẽ thấy các nền văn minh bản địa không chỉ tiên tiến, mà ở nhiều phương diện còn vượt trội hơn cả châu Âu.
Những gì mà các dân tộc bản địa đã làm chủ từ lâu:
Vệ sinh: Người Aztec tắm hai lần mỗi ngày, trong khi ở châu Âu, tiêu chuẩn chỉ là một lần mỗi tuần. Vậy ai mới cần được dạy về sự sạch sẽ?
Y học: Các thầy thuốc bản địa Aztec là số một thế giới lúc bấy giờ. Họ có trường đào tạo chuyên về y học, với các chuyên ngành như phẫu thuật, huyết học, và nội khoa. Họ sử dụng thuốc đặt hậu môn, thuốc mỡ, giác hơi — trong khi châu Âu vẫn còn dùng biện pháp trích máu “giải độc”.
Kiến trúc và kỹ thuật: Từ Teotihuacan đến Tenochtitlán, các công trình không chỉ trường tồn với thời gian mà còn là kỳ quan về đô thị học và thiết kế. Hệ thống canh tác chinampas — những hòn đảo nhân tạo — vẫn là hình mẫu của nông nghiệp bền vững.
Thiên văn học và toán học: Người Maya tính được số “không” và tạo ra lịch còn chính xác hơn cả lịch châu Âu. Tri thức thiên văn của họ không chỉ mang tính cách mạng mà còn gắn chặt với đời sống hàng ngày.
Nghệ thuật và văn học: Họ đã sáng tác sách trên giấy vỏ cây từ lâu trước khi người châu Âu đưa in ấn đến. Các tác phẩm từ lông chim, kim loại, gốm và gỗ khiến những kẻ chinh phục phải kinh ngạc.
Âm nhạc và thơ ca: Họ ca ngợi thiên nhiên, tình yêu và tình bạn bằng những bài hát và khúc thơ trữ tình, cho thấy một mối liên kết sâu sắc với môi trường sống.
Kinh tế và thương mại: Người Aztec và Inca đã xây dựng những mạng lưới thương mại rộng lớn, lan tới tận Nicaragua, trong khi châu Âu lúc đó còn chưa có cả hệ thống cống thoát nước tử tế.
Suy ngẫm:
Lịch sử thật sự cho thấy châu Mỹ không phải một vùng đất hoang dã hay chưa được khai hóa. Đó là một lục địa giàu có về tri thức, sáng tạo và những đổi mới độc đáo mà châu Âu khi ấy vẫn chưa hề biết đến. Sự chinh phục có thể đã hủy hoại nhiều điều, nhưng không thể xóa đi dấu vết huy hoàng mà các nền văn hóa bản địa đã để lại.
Những Điều Thú Vị
Chiều cao: hơn 80 mét, nhưng cảm giác như đang lái xe giữa trời mây vì vực sâu ngay dưới chân cầu – ôm trọn bờ biển Thái Bình Dương dữ dội mà thơ mộng.
Xây dựng từ năm 1932 – giữa thời kỳ Đại Khủng Hoảng, chỉ trong 14 tháng, bằng bê tông cốt thép và kỹ thuật thủ công – một kỳ tích thời ấy!
Không có dầm đỡ bên dưới, phần mái vòm uốn cong giữa không trung tạo nên kiến trúc "vô hình" khi nhìn từ xa – như thể cây cầu đang... bay.
Được xem là một trong những cây cầu được chụp ảnh nhiều nhất nước Mỹ, không chỉ vì vẻ đẹp ngoạn mục, mà còn vì cảm giác “lái xe trên rìa thế giới” mà nó mang lại.
Tên gốc là "Bixby Creek Bridge", nhưng người ta yêu quá nên thường gọi ngắn gọn là "Bixby Bridge" – như gọi tên một người bạn thân.
Cầu không có hệ thống chiếu sáng, bởi chính quyền địa phương muốn giữ nguyên ánh sáng tự nhiên của bầu trời đêm Big Sur – nơi ngắm sao lý tưởng bậc nhất California.
Trong thời gian xây dựng, vật liệu phải vận chuyển bằng thuyền dọc theo bờ biển, do không có đường bộ tiếp cận – tăng chi phí gấp 3 lần!
Xuất hiện trong nhiều bộ phim và MV nổi tiếng, đặc biệt là trong series Big Little Lies và quảng cáo xe hơi của Porsche, Audi, Mercedes...

Con đường ven biển California – Highway 1 – được mệnh danh là "hành lang huyền thoại". Nhưng chỉ khi bạn vượt qua Bixby, giữa sương mù lãng đãng, sóng biển tung bọt dưới chân, và ánh nắng đổ dài trên tay lái — bạn mới hiểu vì sao người ta gọi nó là “chuyến đi của cả đời người.”
Lái xe vào lúc hoàng hôn, khi mặt trời nhuộm đỏ cầu và đại dương phản chiếu như gương trời.
Dừng chân ở điểm nhìn Castle Rock Viewpoint – nơi chụp toàn cảnh Bixby đẹp nhất!
Đem theo áo khoác mỏng, vì dù mùa hè thì gió biển Big Sur vẫn lạnh đến rợn người.
Bixby không chỉ là cây cầu – mà là nơi ta học được cách mạo hiểm, cách bước qua nỗi sợ và ngắm vẻ đẹp từ nơi cao nhất.
#BixbyBridge #BigSurDreaming #PacificCoastHighway #Highway1Adventure #plutos #hotdeal365 #KhámPháCalifornia #CầuĐẹpNhấtMỹ
Nhà thờ có mái giống lưỡi rìu độc đáo
Giữa Đà Lạt mộng mơ, ít du khách biết đến nhà thờ Cam Ly (số 11 Nguyễn Khuyến, P.Cam Ly - Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng; trước đây là P.5, TP.Đà Lạt, Lâm Đồng) có hệ mái độc đáo như lưỡi rìu vươn thẳng lên trời xanh.
Được xây dựng từ đầu thập niên 1960, nhà thờ Cam Ly (còn gọi là nhà thờ Sơn Cước) ra đời từ ý tưởng của linh mục người Pháp Marius Boutary. Ông mong muốn tạo nên một không gian thánh đường giao thoa giữa tín ngưỡng Công giáo và văn hóa bản địa.
Các ô kính màu và lỗ thông gió được cách điệu từ hoa văn dân tộc - Ký họa của kiến trúc sư (KTS) Linh Hoàng
Ấn tượng đầu tiên là hệ 2 mái khổng lồ cao 17 m, được lợp bằng 80.000 viên ngói lá (ngói liệt) nặng tới 90 tấn. Hình dáng mái nhà thờ giống như lưỡi rìu - dụng cụ lao động quen thuộc của đồng bào Tây nguyên. Một chi tiết khác cũng là biểu tượng của sự hòa quyện giữa văn hóa bản địa và tinh thần Công giáo, đó là 3 chiếc sừng trâu (*) được đặt dưới cây thánh giá.
Công trình thiết kế chủ yếu phục vụ cho đồng bào thiểu số - Ký họa của Lê Quang Khánh
Công trình mang đậm tinh thần của chủ nghĩa thô mộc - Ký họa của NTK Lê Quang Khánh
Công trình mô phỏng nhà rông Tây nguyên - Ký họa của Nguyễn Vũ Minh Tùng, sinh viên Trường ĐH Nguyễn Tất Thành
Khác hẳn lối kiến trúc châu Âu thường thấy trong kiến trúc nhà thờ, thánh đường Cam Ly lại mô phỏng nhà rông Tây nguyên. Công trình mang đậm tinh thần của chủ nghĩa thô mộc (Brutalism, ra đời từ cuối thập niên 1950, sử dụng các vật liệu tự nhiên như bê tông trần, gạch, đá… để thể hiện tính thẩm mỹ). Mặt bằng hình chữ nhật với tường dày 40 cm. Nội thất kết hợp hài hòa giữa đá, ngói, gỗ và kính màu. Các ô kính màu và lỗ thông gió ở đầu hồi trên cao được cách điệu từ hoa văn dân tộc.
Dưới ánh trăng - Ký họa của KTS Hoàng Dũng
Nhà thờ được xây cách đây hơn nửa thế kỷ - Ký họa của KTS Bùi Quân
Nhìn từ trên cao - Ký họa của họa sĩ Trần Bình Minh
Mái cao 17m - Ký họa của KTS Phùng Thế Huy
Mái như hình lưỡi rìu - Ký họa của KTS Bùi Hoàng Bảo
Hệ giàn kèo gỗ ghép vượt nhịp 12m mà không cần cột giữa tạo không gian thoáng, rộng - Ký họa của KTS Bùi Hoàng Bảo
(*) Đối với đồng bào thiểu số Tây nguyên, trâu là con vật quý, là biểu tượng tâm linh, được dùng để hiến tế cho Yàng (thần linh). Đầu trâu và sừng trâu thường được treo trang trọng trong nhà, là chi tiết phổ biến trong trang trí và điêu khắc.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét