Trong cuộc đời con người, không có điều gì quan trọng hơn gia
đình, vậy nên hãy dành thời gian cho những người yêu thương bạn, hãy trân quý
mỗi một khoảnh khắc ở cùng nhau, nếu không sau này có hối ân hận cũng đã không
còn kịp nữa…Hãy trân quý những giây phút được ở bên người thân của mình, kẻo
một ngày phải hối tiếc… (Ảnh: Internet)Câu chuyện đến từ một đôi vợ chồng đã
kết hôn hơn 20 năm
Trước khi kết hôn, tôi và vợ là một đôi tình nhân yêu nhau thắm
thiết. Sau khi kết hôn, phải đối diện với hai gia đình và những đổi thay, bất
hòa trong cuộc sống mà cãi nhau không ngừng. Mãi cho đến khi con cái lớn rồi,
vợ tôi dường như cũng đã nhẹ nhàng hơn, dần dần đã buông bỏ rất nhiều chuyện mà
trước đây cô ấy cố chấp tới cùng.
Sau khi tan ca, tôi có thể cùng tụ họp với đồng nghiệp mãi đến
lúc tối khuya mới về, ngày nghỉ có thể đi đánh gôn suốt cả ngày, đối với những
chuyện quét dọn sắp xếp nhà cửa cũng không còn cãi vã như trước nữa.
Một ngày kia, vợ nói với tôi, mong tôi có thể mời một người phụ
nữ khác ra ngoài ăn cơm, xem phim.
Cô ấy nói: “Em yêu anh, nhưng em biết có một người phụ nữ khác
cũng rất yêu anh”.
Người phụ nữ mà vợ tôi nói đến, chính là mẹ tôi, một quả phụ…
Con trai không ở bên cạnh, sau khi chồng qua đời thì sống cô độc
một mình. Tôi cầm điện thoại lên, ấn số điện thoại quen thuộc đó.
Vừa nhấc máy lên, liền nghe thấy lời hỏi thăm lo lắng của bà:
“Con thế nào rồi? Con vẫn tốt đấy chứ?”.
Bà ấy đã quen với việc tôi không chủ động liên lạc, cũng không
chia sẻ chuyện vui với bà, vậy nên, khi chuông điện thoại reo lên, bà luôn lo
lắng nghe phải tin xấu.
Tôi trả lời: “Không có gì đâu mẹ, con muốn hỏi mẹ Thứ Sáu này có
rảnh hay không? Sau khi con tan ca sẽ đến đón mẹ, cũng nhau ăn bữa cơm tối, xem
phim”.
Bà nghĩ ngợi một lúc, rồi nói: “Ừm, vậy hẹn chắc như vậy nhé
con!”.
Đến ngày hẹn, mẹ lộ vẻ rất căng thẳng …
Đến ngày thứ sáu, sau khi tan ca, khi tôi lái xe đến đón bà,
thật sự có chút căng thẳng.
Khi tôi đến nhà bà, tôi chú ý thấy bà xem ra cũng thấy rất căng
thẳng đối với cuộc hẹn lần này. Bà mặc một bộ đồ rất đẹp, nhưng lại khoác một
chiếc áo khoác có phần lỗi thời, mái tóc thẳng đã được búi lên, tôi còn chưa
đến, bà đã đứng chờ ở trước cổng nhà rồi.
Nhìn thấy tôi, bà nở nụ cười xán lạn, lúc ấy tôi bỗng cảm giác
thấy bà giống hệt như một nữ thần tỏa ánh hào quang bốn phía.
Bà ngồi lên ghế lái phụ, loay hoay một hồi để thắt dây an toàn.
Bà không giấu được vẻ vui mừng, nói: “Mẹ nói với mấy người bạn rằng sẽ có hẹn
với con trai, họ đều rất ngạc nhiên, đều muốn biết được chi tiết”.
Tôi đã chọn một quán ăn gia đình, bình thường khi làm việc,
chiêu đãi khách hàng đã đi qua không biết bao nhiêu nhà hàng Tây cao cấp, thỉnh
thoảng đến quán ăn loại này cảm giác cũng rất ấm áp. Khi đi vào trong quán ăn,
bà đã vịn tay tôi, giống như đi trên con đường ánh sao, ưu nhã nhưng lại không
quen.
Bình bình thản thản cùng với mẹ dùng xong bữa cơm
Sau khi ngồi xuống, liền cầm thực đơn lên đọc, khi tôi ngẩng đầu
lên hỏi bà muốn ăn gì, phát hiện bà đang ngồi đối diện nhìn tôi chăm chú, một
nụ cười hiện lên trên gương mặt của bà.
Bà nói: “Nhớ ngày nào, mẹ là người đọc thực đơn lên cho con
nghe”.
Tôi trả lời rằng: “Bây giờ mắt mẹ không được tốt, cần nghỉ ngơi,
những việc này cứ để con làm được rồi”.
Trong suốt bữa ăn, chúng tôi trò chuyện rất thoải mái, không có
chuyện gì đặc biệt cả. Còn về chuyện xem phim, thì cũng đã khá muộn rồi, vậy
nên không có nhắc đến chuyện xem phim đó nữa.
Khi đưa bà về đến trước cửa nhà, bà nói: “Mẹ còn muốn có hẹn với
con thêm một lần nữa, nhưng lần này, sẽ là mẹ đích thân mời con, mẹ muốn mời
con ăn cơm tối, xem phim, được chứ?”
Tôi đã đồng ý.
yêu thương, tình cảm, me gia, Gia đình, Bài chọn lọc,
(Ảnh: Internet)
Trong tình yêu, có được sự cảm thông, có thể cùng nâng đỡ,
trưởng thành, khiến cho gia đình hạnh phúc hơn
Vừa mới về đến nhà, vợ hỏi tôi: “Cuộc hẹn của anh thế nào rồi?”.
Tôi nói: “Rất tốt. Nhưng sao em lại có đề nghị như vậy nhỉ?”.
Vợ tôi nói: “Trước khi kết hôn, em vẫn còn là một cô gái mong
muốn có được tình yêu. Mỗi lần khi phải đối diện với cửa ải khó trong tình yêu,
em lúc đó cho rằng bản thân cần phải ‘hiểu và bỏ qua’, trong tình cảm khó tránh
khỏi sẽ có những chỗ không được như ý mình, vì tình yêu, em đã dùng sự cảm
thông mà học cách lùi một bước.
Sau khi kết hôn, em bắt đầu hiểu và thông cảm cho những thói
quen của anh, không kể là mâu thuẫn về lối sống, quan điểm xuất hiện trong hôn
nhân. Vì gia đình này, em đã lấy sự thông cảm để thay đổi phong cách sống và
giá trị quan của bản thân mình.
Sau khi có con cái rồi, em và anh có cách nuôi dạy con cái khác
nhau, nhưng lần này, em biết rõ rằng chúng ta có cùng một mục tiêu, chính là
cho con những điều tốt đẹp nhất, cho chúng một tương lai tươi sáng, điểm này
không cần phải thông qua “thông cảm” mới có thể hiểu được. Cũng bởi vì đã có
một điểm chung này, những xung đột sinh ra trong tình yêu và hôn nhân đều đã bị
san bằng, chúng ta cùng yêu thương con cái, nuôi dạy con cái, chăm lo cho con
cái.
Có một nửa kia bên cạnh, nâng đỡ lẫn nhau, cùng nhau trải qua
sóng gió, đối với một người phụ nữ mà nói đây là điều hạnh phúc nhất
Em biết có một ngày các con sẽ rời xa em, em sẽ không thể tiếp
tục nuôi dạy chúng được nữa, em biết có ngày các con không cần đến sự chăm sóc
của mẹ chúng nữa. Và em rất hạnh phúc, nếu đến ngày đó, em vẫn còn có anh cùng
đi trên một đoạn hành trình khác của đời người.
Nhưng trong sinh mệnh của mẹ chỉ có mỗi mình anh, chỉ còn lại
mỗi mình anh. Một người phụ nữ đi qua tình yêu, hôn nhân, nuôi dạy con cái,
điều mà họ cần thật sự không nhiều, sau mỗi một lần ‘cảm thông’, ngay cả năng lực
mở miệng ‘đòi hỏi’ cũng đã không còn nữa rồi”.
Nghe xong những lời này của vợ, tôi gật gật đầu.
Từ trước đến nay, tôi đều rất quan tâm đến cuộc sống của mẹ,
liệu bà có sống tốt hay không? Có thiếu thốn thứ gì hay không? Nhưng những điều
vụn vặt trong cuộc sống đã khiến cho sự quan tâm của tôi đối với bà bị đặt ở
phía sau, chính là giống như bộ phim không có xem đó, tuy rạp chiếu phim vẫn
còn đang công chiếu, nhưng lúc đó đối với tôi mà nói thật sự đã quá muộn rồi.
Mẹ đột ngột qua đời, con trai nhận được món quà sau cùng của mẹ…
Mấy ngày sau, mẹ của tôi vì nhồi máu cơ tim mà qua đời. Sự tình
xảy ra quá bất ngờ, tôi còn chưa kịp làm bất cứ chuyện gì cho bà ấy nữa.
Tại lễ tang, mẹ mặc bộ áo khoác đã mặc trong bữa cơm tối hôm đó,
lúc này tôi mới biết, đó là món quà kỷ niệm ngày cưới sau cùng mà bố tôi tặng
cho mẹ.
Sau đó, tôi nhận được một bức thư, bên trong có để một biên lai
nhà hàng và một mẩu giấy. Bên trong có viết:
“Mẹ đã trả tiền trước rồi, mẹ đã đặt hai chỗ, một chỗ là cho
con, một chỗ là cho vợ con. Con mãi mãi sẽ không bao giờ biết được, buổi tối
hôm đó đối với mẹ, nó có ý nghĩa quan trọng như thế nào đâu, mong con cũng có
thể dành thời gian tạo niềm vui bất ngờ cho vợ con giống như vậy.
Người mẹ mãi mãi yêu thương con”.
Hãy dành thời gian cho những người yêu thương bạn, gia đình mãi
mãi là cảng tránh gió của chúng ta!
Chính ngay lúc này tôi mới biết được rằng sự quan trọng của câu
“tôi yêu bạn” nếu được nói đúng lúc.
Hãy dành thời gian cho những người yêu thương bạn, bởi vì trong
cuộc đời của con người, không có điều gì quan trọng hơn gia đình, hãy trân quý
khoảng thời gian được ở cùng với gia đình, mãi mãi đừng nên nói “quá muộn
rồi!”.
Người mẹ thật sự rất vĩ đại!
Hy sinh cho con cái không một chút oán trách hay ân hận.
Mãi cho đến thời khắc sau cùng…
TIỂU THIỆN (DỊCH)
Tuổi 60
Thời gian như thể thoi
đưa
Ngày nào bé tí giờ vừa
sáu mươi
Sáu mươi - tuổi
thích ăn chơi
Chẳng thèm quà bánh chỉ
xơi thuốc nhiều
Sáu mươi mới thật biết
yêu
Yêu con yêu cháu hơn yêu
chính mình
Sáu mươi tuổi rất đa
tình
Tương tư bác sĩ, mạch
tim thất thường
Sáu mươi - lẩm cẩm thấy
thương
Phố phường lẫn lộn, quên
đường hồi gia
Sáu mươi tuổi thích la
cà
Kết bè kết bạn dẫu xa
hay gần
Gặp nhau tíu tít vang
rần
Tếu ta tế táo, cười rần
vui sao!
Sáu mươi, tóc ngả muối
tiêu
Đỉnh đầu trơn láng sờ
vào mát tay
Răng to răng nhỏ lung
lay
Chiếc rơi chiếc rụng vần
xoay cả hàm
Sáu mươi là tuổi hồi
xuân
Tension, mỡ máu
tăng phần loãng xương
Đau lưng, mỏi gối, tiểu
đường
Tứ chi rời rã, gót
thường tê tê
Sáu mươi là tuổi đam
mê
Yoga khiêu vũ kiểu gì
cũng chơi
Cầu lông quần vợt, lội
bơi
Tham gia tuốt tuốt, tối
thời nằm rên ...
Sáu mươi tuổi quá hồn
nhiên
Quên quên nhớ nhớ
"hồn tiên" mơ màng
Sáu mươi chính thật tuổi
vàng
Ai ơi chớ để lỡ làng
tuổi xuân !
Tuổi 70
Thời gian thấm
thoát trôi nhanh
Ngày nào mười bảy giờ
thành bảy mươi
Bảy mươi tuổi mãi 'vui
chơi"
Rất ưa đấm bóp, ưa xơi
món mềm
Bảy mươi bạc trắng chỏm
trên
Sợi rơi, sợi rụng lờm
xờm mấy ngoe
Bảy mươi nghễnh ngãng
khó nghe
Tay run, chân chậm lè
phè khỏi chê
Trông gà hóa quốc vui
ghê
Bỏ đâu quên đó lề mề
thường khi
Bảy mươi giữ mối tình
si
Mê say thầy thuốc đi về
triền miên
Bệnh viện lui tới thường
xuyên
Tủ nhà đầy ắp, thuốc
viên đủ màu
Mạch vành xơ vữa khá
lâu
Suy tim, yếu thận nửa
đầu long bong !
Bảy mươi chẳng dám đèo
bồng
Rã rời xí quách còn mong
nỗi gì
Bảy mươi bia bọt, giã
từ
Suy gan, xương cốt, mỏi
nhừ đau rên
Thường hay thức giấc nửa
đêm
Trằn trọc tới sáng nhập
nhèm mắt nai
Bảy mươi tuổi tuổi chẳng
dẻo dai
Nhưng ưa cuốc bộ, xe hơi
chẳng cần
Bảy mươi mình vẫn còn
xuân
Đôi mồi nở rộ góp phần
tạo duyên
Bảy mươi là tuổi thần
tiên
Nói sau quên trước ưu
phiền mà chi
Tuổi 80
Tám mươi nào đã quá
già
So với trăm tuổi vẫn là
đàn em
Tám mươi tuổi thọ như
tiên
Danh lợi chẳng hám, bạc
tiền cũng chê
Tám mươi là tuổi mộng
mê
Quên ngày quên tháng,
đường về cũng quên
Tám mươi tóc bạc lưng
còng
Ba chân, bốn mắt một dòm
thành hai
Đứng đi loạng choạng,
lãng tai
Móm ma móm mém lại hay
lầu bầu
Mạch tim thấp thỏm từ
lâu
Tám mươi tuổi thọ chỉ
cần khỏe thôi
Đêm đêm ngẫm nghĩ sự
đời
Hỷ nộ ái ố ta thời trải
qua
Ước gì trẻ mãi không
già
Cho ta sức vóc như là
đôi mươi
Ước gì đang độ xuân
tươi
Để ta hò hẹn với người
ta thương
Ước gì ta mãi an
khương
Đi đây đi đó bốn phương
tung hoành
Ước gì ta vẫn vững
vàng
Chẳng phải lọm khọm,
chẳng màng lương y
Mỗi tuần thăm khám
thường kỳ
Tim gan phèo phổi tứ chi
cũng tồi
Tám mươi lắm lúc ngậm
ngùi k
Một thời oanh liệt xa
rồi còn đâu
Tám mươi hưởng chức danh
cao
Lão làng cụ cố
"chức" nào cũng sang
Cám ơn cuộc sống dương
gian
Mặc dù vất vả vẫn tròn
niềm vui
Cám ơn tất cả mọi
người
Cho ta cảm nhận cuộc đời
đáng yêu
Tám mươi tuổi đã về
chiều
Chỉ mong thanh thản mọi
điều bình an
Mai kia "đi"
được nhẹ nhàng
Hồn bay theo gió mênh
mang mây trời !!!
Vô Danh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét