Thu năm xưa Cha đi cứu nước,
Nghe tin Ông lùi bước trở về.
Vội vàng bỏ xứ bỏ quê,
Ngày đi thì có ngày về thì không.
Hai mươi năm long đong vất vả,
Một ngày Xuân mất cả ... trắng tay.
Đồng Minh cất cánh tung bay,
Cha không bỏ trốn chịu đày trên quê.
Cả nhà nhờ Mẹ quê đùm bọc,
Lũ con thơ bỏ học về vườn.
Theo làn sóng bỏ quê hương,
Nối nhau cùng vượt đại dương sóng cồn.
Cha gạt giọt lệ buồn vĩnh biệt,
Cha già rồi sẽ chết nơi đây.
Trong cơn sóng gió cuồng say,
Tim con quặn thắt mơ ngày gặp Cha.
Mùa thu ấy quê xa nhắn vội,
Trút hơi thở Cha tới Thiên Đàng.
Tim con rách nát tan hoang,
Xác thân đổ với lá vàng mùa thu.
Mười chín mùa sương mù đất khách,
Tổ quốc còn ngăn cách trùng khơi.
Nhớ Cha giọt lệ tuôn rơi,
Đọc lời kinh nguyện xin Người thứ tha.. |
14 tháng 11 2013
GIỌT LỆ MÙA THU
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét