Một ngày, anh bước xuống xe bus, buồn bã vì túi xách của anh đã bị mất cắp.
Thật ra trong túi cũng chẳng có gì nhiều, chỉ có 50 dollars và một lá thơ anh viết cho mẹ: "Con đã bị mất việc rồi, tháng tới con không có tiền gửi cho mẹ nữa và đây là 50 dollars cuối cùng của con".
Lá thư này đã nằm trong túi xách của anh một tuần rồi, nhưng anh ngần ngại chưa gửi đi vì sợ khi mẹ anh nhận được sẽ buồn lắm.
50 dollars là số tiền ít ỏi, nhưng đối với một người đang thất nghiệp như anh giữa thành phố đắt đỏ này nó lớn bằng 200 đồng của người khác. Nhưng giờ thì 50 dollars cũng không còn nữa.
Vài ngày sau anh mở hộp thư và nhận được một lá thư của mẹ anh gửi, anh rất lo sợ khi mở nó ra sẽ là thư mẹ anh hỏi tiền. Nhưng khi mở ra đọc, anh thật sự rất shock vì mẹ anh viết:
"Cảm ơn con! Mẹ đã nhận được 100 dollars tiền con gửi hàng tháng cho mẹ".
Anh buông lá thư xuống và thẫn thờ tự hỏi "Ai đã gửi số tiền đó cho mẹ anh?"
Rồi tuần lễ sau anh lại nhận được một lá thư của mẹ khi mở hộp thư. Mẹ anh viết: "Con trai của mẹ. Mẹ nhận được lá thư này nhưng chữ quá nhỏ và khó đọc, kính của mẹ cũng bể rồi chưa có tiền mua gọng mới, mẹ không đọc được hết nên gửi nó cho con".
Anh mở lá thứ thứ nhì mẹ anh gửi kèm và đọc:
"Này anh bạn, tôi đã gửi thêm 50 dollars cộng với 50 dollars của anh cho mẹ anh. Suy cho cùng thì mẹ vẫn là mẹ, không thể để mẹ bị đói. Hãy cố gắng tìm việc làm cho sớm và cố gắng lo cho mẹ anh nhé.
Ký tên
Kẻ móc túi"
Bạn, dù là người tốt hay người xấu thì bạn vẫn có mẹ như mọi người. "Mẹ", một chữ mà không ai có thể định nghĩa nổi trong một từ. Một chữ mà nói lên tất cả tình yêu thương mà người ta có thể viết lên. Mẹ không chỉ là người mang nặng đẻ đau, mẹ là tất cả của yêu thương và hy sinh vô bờ. Cho dù bạn là ai, sang hay hèn, thì mẹ của mọi người cũng đều giống như nhau ...
Sưu tầm
SỐNG “THẲNG” NHƯNG “KHÉO” LÀ NHƯ THẾ NÀO?
1. Không dễ dàng tin vào những gì bạn nghe, không tiêu xài hết tiền bạn đang có, không phải muốn ngủ bao lâu thì ngủ.
2. Không bao giờ coi thường mơ ước của người khác.
4. Không sống trong ngày hôm qua, nhưng cũng đừng trốn tránh nó.
5. Bất kể lúc nào khi nói lời xin lỗi, nhìn thẳng vào mắt của đối phương.
6. Dùng phương pháp tinh vi và xác thực để giải quyết tranh chấp, không xúc phạm người khác.
7. Nói từ từ, nhưng suy nghĩ phải nhanh.
8. Khi người khác hỏi những điều mà bạn không muốn trả lời, cười và hỏi: “Tại sao bạn lại muốn biết điều đó?”.
9. Gọi điện thoại cho ba mẹ, nếu không thể, ít nhất trong lòng bạn phải nghĩ về ba mẹ.
10. Một khi gặp phải thất bại, bạn nên nhớ lấy đó làm kinh nghiệm học tập của bạn.
11. Nếu bạn kiếm được nhiều tiền, nên làm nhiều việc thiện khi bạn còn sống, đó là một cách trả báo tốt nhất cho bạn.
12. Hiểu sâu và lý giải đúng tất cả các quy tắc, hợp lý cải tiến những quy tắc đó.
13. Hãy ghi nhớ ba chữ “trọng”: tôn trọng mình; tôn trọng người khác; tôn trọng pháp luật.
14. Đừng nên để việc tranh chấp nhỏ hủy hoại đi tình bạn vĩ đại.
15. Hãy nhìn lại mục đích mà bạn thề sẽ đạt được và phân tích mình đã thành công đến mức nào.
16. Nên chấp nhận sự thay đổi, nhưng không phải vứt bỏ quan niệm của mình.
17. Hãy nhớ rằng, im lặng là vàng.
18. Hãy dành nhiều thời gian để đọc sách, ít xem tivi.
19. Tin tưởng vào phật tổ hay thượng đế, nhưng đừng quên những việc nhỏ nhặt như khóa cửa nhà.
20. Hãy kết hôn với người mà bạn thích chuyện trò với người đó, vì khi bạn già đi, bạn sẽ phát hiện, chuyện trò được với nhau là sự may mắn rất lớn.
Sưu tầm
Ý TƯỞNG CỦA BÀ LÃO 83 TUỔI
Một bà lão, 83 tuổi, trông sang trọng ăn mặc đẹp đẽ, chỉnh tề. Đúng lúc 8 giờ sáng, bà thoa son, tóc uốn đúng thời trang... bà chuẩn bị đi vào ở trong khu dưỡng lão. Chồng bà vừa mất không lâu nên bà không ngại ngùng gì đi vào viện dưỡng lão.
Bà ngồi chờ trong phòng chờ đợi đã vài giờ; bà cười thật tươi khi có người đến cho biết phòng bà đã sẵn sàng.
Khi bà di chuyển chậm chạp đến nơi thang máy, người nhân viên kể cho bà nghe chi tiết về căn phòng kể cả cái màn cửa sổ đẹp thế nào.
Tôi thích quá!. Bà nói như đứa bé lên 8 tuổi lần đầu nhận được thú cưng.
Nhưng bà Jones à, bà chưa thấy căn phòng đó mà ?
Đó không thành vấn đề... Hạnh phúc là những gì mình quyết định qua thời gian dài. Cho dù tôi thích căn phòng hay không, nó không tùy thuộc vào cách trang hoàng bàn ghế, giường tủ trong đó. Nó tùy thuộc vào cách suy nghĩ của tôi.Tôi đã quyết định tôi thích nó; đó là quyết định tôi chọn mỗi buổi sáng khi tôi thức dậy.
Tôi có sự lựa chọn:
1/ Hoặc là tôi nằm suốt ngày, ôm ấp những khó khăn vì những phần của cơ thể hết làm việc.
2/ Bước ra khỏi giường và cám ơn cho những cơ phận còn làm việc tốt.
Mỗi ngày là một món quà tặng, và ngày nào tôi còn mở mắt, tôi sẽ tập trung vào ngày mới và hạnh phúc với những kỷ niệm tôi đã chất chứa dành cho giai đoạn nầy.
HẠNH PHÚC nó giống như tài khoản trong ngân hàng bạn; bạn chỉ rút ra những gì bạn đã gởi vào. Cho nên tôi khuyên bạn, hãy gởi vào thật nhiều hạnh phúc vào trong tài khoản của bạn.
Hãy ghi nhớ năm điều đơn giản nầy:
1. Rũ bỏ khỏi tim bạn những thù hận hay bất hòa.
2. Trút bỏ những lo âu.
3. Sống đơn giản.
4. Cho đi nhiều hơn.
5. Nhận lại ít đi.
Tran An Bình dịch (nguyên tác Richard Strachan)
( Hình cụ bà 83 tuổi đã chuẩn bị để vào sống viện dưỡng lão )
Sưu tầm
DieuLe
Lúc 3 tuổi con trai hỏi mẹ:
_Mẹ ơi, mẹ mấy tuổi rồi?
_Mẹ nhiều tuổi lắm con trai yêu của mẹ ạ!
_ Nhiều là bao nhiêu? 2 bàn tay con đủ không mẹ?
_ không đủ đâu con!
_ Thêm 2 bàn chân con nữa đủ chưa mẹ?
_Vẫn chưa đủ con ạ!
_ 100 tuổi đủ không mẹ?
_ 100 thì nhiều quá!
_Vậy chừng nào thì mẹ 100 tuổi?
_Khi mẹ 100 tuổi thì mẹ xa con lắm rồi
_ Xa lắm là bao nhiêu?
_Thì xa thiệt là xa , là con không tìm thấy mẹ được đâu
_Con không chịu , xa thiệt là xa thì con cũng đi tìm mẹ, con đi tìm tới chừng nào gặp mẹ mới thôi...
30 tuổi con trai cưới vợ, mẹ cũng chưa có đủ 100 tuổi , nhà con trai cũng đâu có “xa thiệt là xa “ lắm đâu mà mẹ chờ hoài ... chờ hoài vẫn không thấy con trai về tìm mẹ .....
Sưu tầm
My Lan Phạm
Trong cuộc sống thường ngày, lỡ mất đi thứ gì đó, nếu hiểu tất cả mọi vật ngoài thân vốn chưa từng thuộc về mình, sẽ không tiếc nuối nhiều.
Trên đời này, gặp nhau thì dễ, giữ được lâu dài mới khó.
Chúng ta đều là những người có duyên nhiều đời nhiều kiếp, mỗi lần gặp gỡ là một lần trùng phùng từ nhiều nhân duyên trước.
Sống một đời, ai cũng sẽ gặp rất nhiều người. Có người mình yêu, có kẻ yêu mình, có người mình phụ, có kẻ phụ mình.
Có tình cảm với ai đó, chỉ cần chút duyên phận; muốn giữ được lâu bền, lại cần rất nhiều sự vun đắp.
Trong hành trình cô độc của kiếp người, có một số chủ định là khách qua đường, sẽ đồng hành với bạn một đoạn, sau đó thì rời đi.
Dù vậy, cũng nên niệm ơn họ đã từng đến.
Cũng có người mang cho ta chút nuối tiếc hoặc đau thương, nhưng cuối cùng lại giúp ta dũng cảm và mạnh mẽ hơn.
Họ mang đến những trải nghiệm khác nhau, giúp ta không ngừng lớn lên, biết trân trọng khi tiếp nhận hạnh phúc, và cả những niềm đau trong cuộc đời.
Trong chuyện tình cảm, nếu ai cũng dễ dàng toại nguyện thì thế gian đâu có kẻ buồn tình.
Có khi bạn gặp được người tâm đầu ý hợp, yêu thương thấu hiểu, nhưng lại phải chờ.
Có lúc biết rõ đối phương còn nhiều điều chưa thông, tình cảm chưa đủ chín, cũng đành phải đi chung.
Tình yêu thuần túy vốn rất tốt đẹp.
Ai cũng khát vọng một mối tình lãng mạn, chấn động tâm hồn.
Vì tình yêu, người ta tình nguyện cho đi tất cả; vì một chút ngọt ngào, có khi phải chịu khổ cả đời.
Có mấy ai nhận ra, để có mối tình đẹp, đạo lý chỉ có một:
Vạn sự tùy duyên
Không ép mình, cũng không cầu cạnh bất kỳ ai. Nhiệt tình đón người đến, tạ từ kẻ rời đi, còn lại thì hết lòng trong đối đãi.
Và không quên tâm niệm biết ơn:
Biết ơn mỗi lần gặp gỡ, mỗi bận tương phùng, mỗi cuộc tao ngộ.
Biết ơn mỗi dịp hoa nở mỗi đợt hoa tàn.
Biết ơn mỗi người xuất hiện trong cuộc đời mình.
KHÁC NHAU GIỮA BẠN & BÈ...
Hai từ "Bạn bè" người đời hay dùng để gọi những người mà chúng ta quen biết. Nhưng tại sao người ta không dùng một chữ bạn thôi, mà lại phải dùng thêm chữ bè? Vì trong số những người chúng ta gọi là bạn, chắc chắn phải có một ít người chỉ là bè.
Vậy bạn và bè khác nhau ở chỗ nào?
Bạn là để cùng nhau chia sẻ vui buồn. Bè là để vui, để ăn, để nhậu.
Bạn là để nâng đỡ và động viên nhau trong cuộc sống. Bè sẽ quay lưng bỏ đi khi ta gặp khó khăn.
Bạn sẽ thường xuyên hỏi thăm và quan tâm. Bè chỉ gọi để rủ rê đi chơi, đi quậy phá.
Bạn không bao giờ xúc phạm, nói xấu hay bán đứng ta. Bè thì khi vui sẽ không sao, nhưng khi buồn sẽ đâm thọc sau lưng ta.
Bạn sẽ chửi vào mặt ta khi ta sai. Bè sẽ luôn khen ta đúng trong khi ta... sai bét.
Bạn sẽ không xa mặt, cách lòng. Bè khi đi xa sẽ chẳng còn biết ta là ai nữa.
Bạn sẽ luôn nhớ đến ta khi họ vinh quang. Bè sẽ cắt đứt liên lạc vì sợ ta nhờ vả.
Bạn sẽ đứng cạnh ta khi tất cả mọi người quay lưng. Bè sẽ tránh xa khi ta xuống dốc.
Bạn thì hạt muối chia đôi. Bè thì cục đường... lũm hết!
Một người BẠN đích thực sẽ có giá trị gấp hơn 1.000 lần BÈ. Vì vậy, hãy trân quý BẠN mà buông bớt những BÈ, vì đó là cách duy nhất để bạn không lãng phí thời gian của mình và tránh những phiền não không cần thiết trong cuộc sống!
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét