31 tháng 10 2017
29 tháng 10 2017
HÁI TRỘM DỪA RỪNG
Tôi và Út Trung tình cờ không hẹn mà gặp nhau. Vừa khoan khoái
bước ra khỏi ‘túp lều lý tưởng’ của ông Tàu già chỉ huy dựng chiều qua trong
đám cỏ tranh, tôi đụng đầu chú Út đang cắm cúi đi tới. Bình minh sắp ló dạng
nhưng còn ngập ngừng, hơi sương lành lạnh. Rải rác đây đó những lùm bụi rậm
rạp, bóng tối nhá nhem, lờ mờ. Dãy lều nầy mới dựng chỉ có một buổi, không cần
quảng cáo rầm rộ, vẫn đông nghẹt khách hàng như thường. Phải chờ đợi khá lâu
mới tới phiên. Con đường từ khu cắm trại dẫn tới đây, mấy trăm người lần lượt
đi về, qua lại, nó đã trở thành con đường mòn phẳng phiu, quang đãng.
Chú Út mặt tuy bình thản nhưng cử chỉ có vẻ rón rén, dưới nách
cắp một cái bao cuộn tròn. Khi đi tới dãy lều dành riêng cho đàn ông, thay vì ghé
vô trút bầu tâm sự như mọi người, chú Út cứ tỉnh rụi đi thẳng. Còn tôi, đáng lẽ
quay trở về khu cắm trại, lại đi thơ thẩn quanh mấy bụi cây. Vừa đi vừa ngắm
nghía từng gân lá, từng cái chồi non. Cái gì cũng hấp dẫn, mới lạ. Bụi tre mỡ
có mấy mụt măng cao cỡ độ hai tấc. Vậy mà chiều qua, không ai thấy, chỉ cần có
con dao nhọn là có thể sắn lấy dễ dàng. Mấy ngày nay ăn uống đạm bạc, trong
người như thiếu chất rau tươi. Đến khi chợt ngửng đầu lên, tôi bắt gặp chú Út
xăm xăm đi tới. Chú Út liếc mắt, ra dấu rủ rê:
-Đi vô rừng chơi không? Tính kiếm vài trái dừa...
Như thấy tôi hơi do dự, Trung tiếp:
-Giờ nầy tụi lính còn ngủ, mà nếu có thức thì cũng xuống dưới bãi, chớ sức mấy mà mò vô trong nầy...
Tôi thắc mắc:
-Lính thì không sợ. Nhưng muốn ăn dừa thì cứ tha hồ mà lượm. Dừa khô rụng đầy đất. Ai cấm cản đâu, tội tình gì phải núp lén.
Út Trung cười hóm hỉnh:
-Việc gì phải ăn dừa khô anh! Dừa tươi đầy cả đảo, tại sao mình lại không kiếm một mớ. Để thử coi dừa Mã Lai với dừa Xiêm bên mình, thứ nào ngon hơn.
A, thì ra chú Út muốn thứ ngon kìa. Mà cũng có lý, nước dừa khô rụng lâu ngày lạt nhách, nhiều trái lên mùi dầu, không bổ béo gì hết. Tôi cố uống thử vài lần, cuối cùng rồi phải đổ bỏ.
Tôi nghe hấp dẫn, thích lắm nhưng còn ngần ngừ:
-Cây dừa ở đây cao quá, làm sao mà leo lên, rồi dao đâu mà chặt?
Út Trung vỗ vỗ vào cái bao kẹp nách:
-Đừng có lo, đồ nghề đầy đủ hết đây nè. Đi theo cho vui, em lo hết. Leo dừa là nghề ruột của em đó.
-Đi vô rừng chơi không? Tính kiếm vài trái dừa...
Như thấy tôi hơi do dự, Trung tiếp:
-Giờ nầy tụi lính còn ngủ, mà nếu có thức thì cũng xuống dưới bãi, chớ sức mấy mà mò vô trong nầy...
Tôi thắc mắc:
-Lính thì không sợ. Nhưng muốn ăn dừa thì cứ tha hồ mà lượm. Dừa khô rụng đầy đất. Ai cấm cản đâu, tội tình gì phải núp lén.
Út Trung cười hóm hỉnh:
-Việc gì phải ăn dừa khô anh! Dừa tươi đầy cả đảo, tại sao mình lại không kiếm một mớ. Để thử coi dừa Mã Lai với dừa Xiêm bên mình, thứ nào ngon hơn.
A, thì ra chú Út muốn thứ ngon kìa. Mà cũng có lý, nước dừa khô rụng lâu ngày lạt nhách, nhiều trái lên mùi dầu, không bổ béo gì hết. Tôi cố uống thử vài lần, cuối cùng rồi phải đổ bỏ.
Tôi nghe hấp dẫn, thích lắm nhưng còn ngần ngừ:
-Cây dừa ở đây cao quá, làm sao mà leo lên, rồi dao đâu mà chặt?
Út Trung vỗ vỗ vào cái bao kẹp nách:
-Đừng có lo, đồ nghề đầy đủ hết đây nè. Đi theo cho vui, em lo hết. Leo dừa là nghề ruột của em đó.
Tôi chịu liền, sấn bước theo sau. Đường đi mỗi lúc một khó, phải
bước trên cây cỏ, gai góc mà đi. Cây xanh mọc bừa bãi um tùm, cành lá đâm tua
tủa. Trung đã rút trong bao ra cây dao to lớn bản, vừa đi vừa phạt những nhánh
chà. Tôi bẻ lấy một cành cây dài, đập loạt xoạt vô mấy đám cỏ dại cao ngang
ngực để đuổi rắn. Hình ảnh con rắn của Quách Linh Hoạt cứ lởn vởn trong đầu.
Trong bụng vừa thích lại vừa sợ. Lần lần vô sâu, lại thấy có con đường mòn, dấu
chưn còn mới. Như vậy cũng có người thường đi vô đây. Lác đác có những đống vỏ
dừa tươi vụt bỏ ngổn ngang đầy đất. Vỏ dừa tươi xanh, vết chặt hoen vàng.
-Nè Trung, có người tính chuyện trước tụi mình. Họ phung phí quá, ăn nửa bỏ nửa, có những trái còn nguyên cơm trắng bong...
Trung vẫn tiếp tục cắm cúi đi, không có vẻ gì sắp tới nơi, miệng trả lời:
-Phải xa hơn, chỗ nầy còn gần lắm, chưa an toàn. Hôm qua tụi thằng A Son với Cẩu Chải đã thám hiểm trước rồi, nó có chỉ đường đi nước bước, cây dao nầy là của anh Thuần cho mượn...
-Nè Trung, có người tính chuyện trước tụi mình. Họ phung phí quá, ăn nửa bỏ nửa, có những trái còn nguyên cơm trắng bong...
Trung vẫn tiếp tục cắm cúi đi, không có vẻ gì sắp tới nơi, miệng trả lời:
-Phải xa hơn, chỗ nầy còn gần lắm, chưa an toàn. Hôm qua tụi thằng A Son với Cẩu Chải đã thám hiểm trước rồi, nó có chỉ đường đi nước bước, cây dao nầy là của anh Thuần cho mượn...
Nghe Trung nói, tôi yên tâm, lẵng lặng đi theo. Trời đã sáng tỏ
nhờ mặt trời đã lên cao. Tuy vậy giữa rừng vẫn còn im mát. Những cành lá xanh
rờn bên trên tạo nên những bóng mát dễ chịu. Dưới đất lá mục rơi thành từng lớp
dầy, có một lạch nước nhỏ chảy ngoằn ngoèo. Những cây dương xỉ mọc theo bờ nước
xanh xanh. Thình lình trước mặt tôi hiện ra một quang cảnh ngổn ngang. Một cây
dừa lớn bị chặt ngang gốc, ngã đổ ập xuống ngang đường mòn. Một đống vỏ dừa bị
quăng bừa bãi tứ tung. Ngọn dừa cũng bị vạt mất cái cổ hũ. Tôi buột miệng kêu
lên:
-Trời ơi, ai chơi kỳ vậy, sao lại đốn cả cây...
Trung cũng ngạc nhiên, đứng sựng lại, ngắm nghía một hồi rồi nói:
-Dấu chặt cũ rồi, lá đã khô héo hết. Như vậy cũng phải một hai tuần trước...
Nói rồi Trung nắm tay tôi, leo qua thân cây dừa, đi tới nữa.
-Đi lẹ lên, rủi loanh quanh ở đây, tụi Mã Lai nói mình chặt dừa thì lãnh đủ.
-Hơi đâu mà lo, chỗ nầy đã xa lắm rồi, có la làng cũng không ai nghe.
-Trời ơi, ai chơi kỳ vậy, sao lại đốn cả cây...
Trung cũng ngạc nhiên, đứng sựng lại, ngắm nghía một hồi rồi nói:
-Dấu chặt cũ rồi, lá đã khô héo hết. Như vậy cũng phải một hai tuần trước...
Nói rồi Trung nắm tay tôi, leo qua thân cây dừa, đi tới nữa.
-Đi lẹ lên, rủi loanh quanh ở đây, tụi Mã Lai nói mình chặt dừa thì lãnh đủ.
-Hơi đâu mà lo, chỗ nầy đã xa lắm rồi, có la làng cũng không ai nghe.
Vừa nói tới đó tôi nghe có tiếng người nói chuyện văng vẳng từ
xa. Tiếng cười nói lồng lộng, lẫn trong gió có tiếng búa chặt vô thân cây đều
đều. Trung cũng nghe thấy nên khựng lại. Tôi lắng nghe, rõ ràng là họ nói tiếng
Việt nam. Yên chí, tôi và Trung bước tới. Phải len lỏi hồi lâu mới gặp được
những người đốn dừa. Họ gồm có bốn người, tất cả ở trần, da đen thui, tuổi cở
trên dưới ba mươi. Cây dừa sắp ngã, cả bọn đang đứng nghỉ mệt. Có lẽ họ thay phiên
nhau để chặt. Thân dừa đã nghiêng một bên, rồi đổ ầm. Cả một vùng cây lá bị đè
bẹp, xao động, tung bay tơi tả. Trước mặt, mọi vật bỗng dưng sáng trưng. Rừng
bị một lỗ hổng lớn, ánh sáng tha hố chiếu vô. Tôi bước tới, cố ý nói lớn để họ
khỏi bị giựt mình:
-Hay quá, cây dừa lớn vậy mà chặt coi gọn ghê!
Anh đứng gần chỗ tôi đi tới, ban đầu hơi ngạc nhiên nhưng sau đó bình tĩnh lại, đưa tay chào, miệng cười nói:
-Quen rồi anh, năm ba ngày chặt một cây...
Ba anh bạn còn lại, vây quanh tôi và Trung:
-Hai anh mới tới vài ngày phải không? Tụi tôi có thấy chiếc ghe tấp vô bãi, đông quá hả? Đi mấy ngày mà tới đây vậy? Ghe khởi hành từ đâu?
-Hay quá, cây dừa lớn vậy mà chặt coi gọn ghê!
Anh đứng gần chỗ tôi đi tới, ban đầu hơi ngạc nhiên nhưng sau đó bình tĩnh lại, đưa tay chào, miệng cười nói:
-Quen rồi anh, năm ba ngày chặt một cây...
Ba anh bạn còn lại, vây quanh tôi và Trung:
-Hai anh mới tới vài ngày phải không? Tụi tôi có thấy chiếc ghe tấp vô bãi, đông quá hả? Đi mấy ngày mà tới đây vậy? Ghe khởi hành từ đâu?
Họ thay phiên nhau hỏi tới tấp. Trung trả lời liên hồi. Tôi quay
qua đứng nhìn những quài dừa đặc nghẹt trái. Một số văng long lóc ra xa. Gần
trên năm chục trái có hơn. Vì thân cây quá dài nên khi ngã xuống nó đè không
biết bao nhiêu cây dại khác gảy đổ theo. Tuy rừng dừa có hàng mấy ngàn cây
nhưng đứng trước một cây bị đốn bừa bãi như vầy, tôi đâm tiêng tiếc. Phải bao
nhiêu năm trồng, một cây dừa mới lớn được như vầy? Tôi buột miệng:
-Phải chi mình chịu khó leo lên hái mấy trái già, trái non để lại, lần sau hái tiếp...
Mấy anh bạn mới cười rộ:
-Ở đây thiếu gì mà anh lo... Nè, thằng Sáu hôm qua, một mình nó, hái một hơi ba mươi trái dừa tươi!
-Trời, rồi làm sao ăn cho hết...
Anh bạn tên Sáu, ốm ốm, người liền lạc rắn chắc, da đen bóng, xương gò má cao, đương ngồi xổm, vạt nắp một trái dừa lớn, mời tôi và Trung:
-Uống thử nước dừa Mã Lai coi ngon không. Của chùa mà, cứ dùng, ngại ngùng gì...
-Bộ mấy anh không sợ tụi Mã Lai thấy sao?
Sáu trả lời tỉnh bơ:
-Mấy hôm trước thì sợ, nếu nó biết thì đám anh em tụi tôi lãnh đủ. Cả đảo nầy chỉ có gần chục đứa tụi tôi thôi, ở cũng cả tháng nay rồi. Còn bây giờ thì có thêm ghe của mấy anh nữa. Tất cả trên dưới mấy trăm người, sức mấy mà nó biết ai chặt! Cái quài dừa nầy cũng có phần của hai bạn nữa mà!
Trung uống xong vài hớp, đưa qua cho tôi, miệng cười trả lời:
-Hai đứa tôi có công cán gì đâu. Nhưng mà được chia phần, thì tại hạ... không dám từ chối...
Cả đám xúm nhau mà cười. Trung rút dao ra, lựa hai trái thiệt ngon, vạt vỏ gọn gàng. Tôi cầm lấy một trái, ngồi trên thân cây, hỏi thăm:
-Vậy là các anh đến đây cả tháng trước. Hèn chi hôm trước tôi thấy có người đứng lấp ló phía trong, mãi đến hôm, nay mới được gặp.
Một anh lớn tuổi nhứt trong đám, râu ria xồm xoàm, cả tháng trời không cạo, trả lời:
-Hôm trước thấy ghe của mấy anh tấp vô, mà đâu có ra được. Tụi lính Mã kiểm soát, canh gát tụi nầy gắt gao lắm. Như là giam lỏng. Mấy lúc trước nó dễ hơn cho đi tới đi lui tự do. Tụi nầy đi chui từ Rạch Sỏi, ghe chỉ có mười ba người. Tới đây thì gạo muối không còn một hột, đâu có tiền bạc của cải gì, thiếu thốn đủ mọi thứ. Thành ra phải vô rừng hái dừa tươi để ăn, qua phía bên kia đảo, bắt ốc, bắt cá... Hai anh thấy vỏ dừa quăng tứ tung là của tụi tôi đó...
-Phải chi mình chịu khó leo lên hái mấy trái già, trái non để lại, lần sau hái tiếp...
Mấy anh bạn mới cười rộ:
-Ở đây thiếu gì mà anh lo... Nè, thằng Sáu hôm qua, một mình nó, hái một hơi ba mươi trái dừa tươi!
-Trời, rồi làm sao ăn cho hết...
Anh bạn tên Sáu, ốm ốm, người liền lạc rắn chắc, da đen bóng, xương gò má cao, đương ngồi xổm, vạt nắp một trái dừa lớn, mời tôi và Trung:
-Uống thử nước dừa Mã Lai coi ngon không. Của chùa mà, cứ dùng, ngại ngùng gì...
-Bộ mấy anh không sợ tụi Mã Lai thấy sao?
Sáu trả lời tỉnh bơ:
-Mấy hôm trước thì sợ, nếu nó biết thì đám anh em tụi tôi lãnh đủ. Cả đảo nầy chỉ có gần chục đứa tụi tôi thôi, ở cũng cả tháng nay rồi. Còn bây giờ thì có thêm ghe của mấy anh nữa. Tất cả trên dưới mấy trăm người, sức mấy mà nó biết ai chặt! Cái quài dừa nầy cũng có phần của hai bạn nữa mà!
Trung uống xong vài hớp, đưa qua cho tôi, miệng cười trả lời:
-Hai đứa tôi có công cán gì đâu. Nhưng mà được chia phần, thì tại hạ... không dám từ chối...
Cả đám xúm nhau mà cười. Trung rút dao ra, lựa hai trái thiệt ngon, vạt vỏ gọn gàng. Tôi cầm lấy một trái, ngồi trên thân cây, hỏi thăm:
-Vậy là các anh đến đây cả tháng trước. Hèn chi hôm trước tôi thấy có người đứng lấp ló phía trong, mãi đến hôm, nay mới được gặp.
Một anh lớn tuổi nhứt trong đám, râu ria xồm xoàm, cả tháng trời không cạo, trả lời:
-Hôm trước thấy ghe của mấy anh tấp vô, mà đâu có ra được. Tụi lính Mã kiểm soát, canh gát tụi nầy gắt gao lắm. Như là giam lỏng. Mấy lúc trước nó dễ hơn cho đi tới đi lui tự do. Tụi nầy đi chui từ Rạch Sỏi, ghe chỉ có mười ba người. Tới đây thì gạo muối không còn một hột, đâu có tiền bạc của cải gì, thiếu thốn đủ mọi thứ. Thành ra phải vô rừng hái dừa tươi để ăn, qua phía bên kia đảo, bắt ốc, bắt cá... Hai anh thấy vỏ dừa quăng tứ tung là của tụi tôi đó...
Một tháng ở đảo, lại không liên lạc được với đất liền, thời gian
chờ đợi kéo dài quá lâu. Cuộc sống nhiều vất vả, thiếu thốn, ai cũng khá ốm,
râu tóc dài thậm thượt, quần áo vá víu lôi thôi nhưng ngược lại tất cả đều vui
vẻ, cởi mở thân tình. Anh bạn từ tốn kể lại chuyến đi:
-Trong ghe chỉ toàn người quen lớn, bạn bè, không có rước khách lạ. Mấy đứa tụi tôi bàn tính kế hoạch, tiền bạc hùn lại chỉ đủ mua chiếc ghe cũ với xăng dầu. Lúc ra cửa bị công an biên phòng đuổi theo, tưởng đâu bị bắt lại... Nhờ thằng Sáu lái nghề quá, thoát được trong đường tơ kẻ tóc...
Sáu đương dứng thơ thẩn, miệng nhai nhóc nhách miếng cơm dừa, nghe nhắc tới tên, góp chuyện:
-Bữa đó chạy muốn rã máy luôn, run quá mà phải rán làm tĩnh, mở hết tốc lực. Nhờ ghe nhỏ máy mạnh nên mới thoát. Cũng tại vợ chồng thằng Chiều Tím, cà rịch cà tang nên mới ra ghe trễ nải, trời đã sáng bạch mà còn đi ngờ ngờ, công an có đui mới không thấy.
Tôi buột miệng:
-Chiều Tím, cái tên nghe ngồ ngộ. Rạch Giá có nhiều quán bia ôm như ở Phú Nhuận, Ngã Tư Bảy Hiền không?
Sáu giải nghĩa:
-Không phải đâu anh. Chiều Tím là tiệm bán cà phê chui... con vợ nó là người hôm trước đem nước cho các anh uống đó...
Câu nói vừa dứt, tôi cảm thấy như có luồng gió mạnh tạt ngang. Tôi nhìn sững những cái vỏ dừa xanh đậm nằm lăn lóc trên đất. Có cái cơm được cạo sạch, có cái còn nguyên. Nhưng cái nào cũng bị vạt miệng. Ngọn dao bén ngót, chém quá ngọt ngào. Như chém đứt tiện cái cơn mơ mộng hão huyền, rất đơn sơ và rất mong manh như một cọng nắng sớm. Tôi ngước mắt nhìn nhìn qua những đám lá rẽ quạt xanh nõn, một cơn gió mạnh thổi lướt ngang xào xạc, đám lá đong đưa. Lòng tôi cũng lắt lay theo gió. Nắng chiếu nóng hâm hấp.
-Trong ghe chỉ toàn người quen lớn, bạn bè, không có rước khách lạ. Mấy đứa tụi tôi bàn tính kế hoạch, tiền bạc hùn lại chỉ đủ mua chiếc ghe cũ với xăng dầu. Lúc ra cửa bị công an biên phòng đuổi theo, tưởng đâu bị bắt lại... Nhờ thằng Sáu lái nghề quá, thoát được trong đường tơ kẻ tóc...
Sáu đương dứng thơ thẩn, miệng nhai nhóc nhách miếng cơm dừa, nghe nhắc tới tên, góp chuyện:
-Bữa đó chạy muốn rã máy luôn, run quá mà phải rán làm tĩnh, mở hết tốc lực. Nhờ ghe nhỏ máy mạnh nên mới thoát. Cũng tại vợ chồng thằng Chiều Tím, cà rịch cà tang nên mới ra ghe trễ nải, trời đã sáng bạch mà còn đi ngờ ngờ, công an có đui mới không thấy.
Tôi buột miệng:
-Chiều Tím, cái tên nghe ngồ ngộ. Rạch Giá có nhiều quán bia ôm như ở Phú Nhuận, Ngã Tư Bảy Hiền không?
Sáu giải nghĩa:
-Không phải đâu anh. Chiều Tím là tiệm bán cà phê chui... con vợ nó là người hôm trước đem nước cho các anh uống đó...
Câu nói vừa dứt, tôi cảm thấy như có luồng gió mạnh tạt ngang. Tôi nhìn sững những cái vỏ dừa xanh đậm nằm lăn lóc trên đất. Có cái cơm được cạo sạch, có cái còn nguyên. Nhưng cái nào cũng bị vạt miệng. Ngọn dao bén ngót, chém quá ngọt ngào. Như chém đứt tiện cái cơn mơ mộng hão huyền, rất đơn sơ và rất mong manh như một cọng nắng sớm. Tôi ngước mắt nhìn nhìn qua những đám lá rẽ quạt xanh nõn, một cơn gió mạnh thổi lướt ngang xào xạc, đám lá đong đưa. Lòng tôi cũng lắt lay theo gió. Nắng chiếu nóng hâm hấp.
Út Trung đã cởi trần, cầm cây dao phạt những cái bẹ to. Cả bọn
xúm nhau lại bổ cái đọt dừa. Những nhát dao, nhát búa chặt xuống liên hồi. Cái
đọt coi vậy mà lớn và cứng chắc quá. Những mảnh dăm đẩm nước văng tứ tung,
trắng xóa mặt đất. Muốn lấy cái cổ hủ dừa cũng không phải dễ dàng gì, trầy vi
tróc vẩy. Tôi không có dao để phụ một tay, buồn tình đi lòng vòng ngó cây ngó
cối. Xế cạnh có một bụi cây nhỏ, dây bò loằng ngoằn, quấn quanh các cây kế bên,
lá xanh đậm nhỏ như lá chùm ruột, giống hịch lá vang. Tôi bứt vài lá nếm thử,
cái vị chua lè. Đúng là nó rồi. Tôi thuận tay bức một ôm. Nhiều quá, tôi chia
ra làm nhiều phần để mỗi người đều có món canh lá vang nấu với muối hột chiều
nay, ăn chung với cổ hủ dừa luột. Bụi vang mọc lâu năm, cái gốc lớn cỡ cườm
tay, coi bộ dai lắm. Tôi cố sức lay qua lay lại hàng chục lần, vẫn không suy
suyển. Khi tôi cột các bó lá vang vừa xong thì cái đọt dừa cũng được bửa gọn,
cái cổ hủ được chặt ra. Nó trắng phau phau, lớp lớp mịn màng, óng ả. Những bông
dừa non xèo, trắng như sữa, nhỏ xíu giống hệch gié lúa nằm xếp bao quanh...
Mọi việc chừng đã xong xuôi, ai nấy chuẩn bị thu xếp để trở về.
Tôi và Út Trung được tặng chiến lợi phẩm đầy nhóc một bao lớn. Không có chỗ mà
chứa nữa, nhiều quá. Mấy trái dừa tuy đã vạt hết vỏ nhưng cũng còn quá nặng và
cồng kềnh. Cái khu rừng chỗ nầy bây giờ như môt bãi chiến trường, tan hoang sau
một trận đánh lớn. Tất cả còn lại dấu vết trên mặt đất đổ nát, tơi tả, gãy vụn,
xơ xác, tang thương...
Võ Kỳ Điền
Pulau Bidong Miền Đất Lạ -
Chương 15
Những bí ẩn đến nay vẫn chưa có lời giải
Trên Trái Đất còn tồn tại rất nhiều điều bí ẩn vẫn chưa tìm được lời giải đáp.
Hành tinh của chúng ta có rất nhiều điều bí ẩn vẫn chưa có lời giải đáp. Nó vẫn luôn là bí ẩn của nhân loại, tồn tại đến hàng nghìn năm và có thể còn hơn thế nữa. Dưới đây là 13 điều kỳ bí mà các nhà khoa học vẫn chưa tìm ra được bất cứ lời giải thích nào thỏa đáng.
Bí ẩn về bãi đá Moeraki
Những tảng đá cuội ở Moeraki.
Những tảng đá này xuất hiện như thế nào, tại sao hình dạng và kích cỡ của chúng lại đồ sộ đến vậy là những câu hỏi đến nay vẫn chưa được giải đáp.
Động vật di cư
Tập tính di cư ở động vật đến nay vẫn còn là một ẩn số.
Động vật di cư là một hiện tượng tự nhiên. Động vật di chuyển từ nơi này đến nơi khác, thường cố định vào một mùa trong năm. Tuy nhiên, các nhà khoa học vẫn chưa thể giải thích được tại sao chúng lại có hành động này, đặc biệt là ở loài chim, cá, côn trùng và động vật có vú.
Tượng nhân sư Giza
Tượng nhân sư ở Giza
Hình dạng đầu của Nhân sư khiến nhà địa chất học Robert Schoch cho rằng bức tượng đầu tiên có hình đầu sư tử. Ông cho rằng khuôn mặt bí ẩn của Pharaph Khafre sau này được khắc lên đường nét khuôn mặt của bức tượng, có những nét gần giống khuôn mặt vị pharaoh này. Tuy nhiên, giả thuyết này đã dần bị bác bỏ về mặt khoa họ, bởi nó đi ngược lại nghiên cứu của Graham Hancock về mối tương quan của ba kim tự tháp với các ngôi sao của chòm sao Orion.
Kim tự tháp chưa hoàn thành ở Zawiyet el-Aryan, Ai Cập
Kim tự tháp chưa hoàn thành ở Zawiyet el-Aryan, Ai Cập
Kim tự tháp ở Zawiyet el-Aryan bị giới hạn cho du khách trong nhiều thập kỷ qua. Hành lang sâu 22m được tách ra khỏi những phiến đá vôi. Các nhà khoa học vẫn tự hỏi làm thế nào người dân Ai Cập cổ đại có thể tạo ra một bức tường trơn tru đến vậy mà không hề có sự can thiệp của công nghệ hiện đại.
“Rừng” đom đóm
Nguồn ảnh: Bright Side
Thay vì nhấp nháy theo từng cá thể, những con đóm đóm này thường bay cùng một lúc (từ 1-2 giây) - tạo ra hiện tượng một “rừng” đom đóm. Jonathan Copeland - một chuyên gia về đom đóm của đại học Nam Georgia, cho rằng đây có thể là một nghi thức đặc biệt của loài này. Tuy nhiên, chẳng ai có thể biết ý nghĩa chính xác là gì.
Đá Meredith
Đá Meredith
Hòn đá này được tìm thấy vào năm 1875 trong công cuộc khảo cổ ở thành phố Meredith tại bờ hồ Winnipesaukee (New Hampshire, Mỹ). Đá Meredith là thạch anh đã qua chế tạo, nhưng từ trước đến nay, New Hampshire chưa bao giờ xuất hiện đá thạch anh vì vậy hòn đá này chắc chắn được du có xuất xứ từ nơi khác về. Tuy nhiên, ngày tháng xuất xứ và chức năng của hòn đá này vẫn đang là một ẩn số.
Âm thanh kỳ lạ ở Taos
Âm thanh kì lạ tại Taos
Tiếng ồn ở tần số thấp nhưng không rõ nguồn gốc đã xuất hiện tại Taos (New Mexico, Mỹ) trong nhiều năm. Âm thanh này tựa như một chiếc xe hạng nặng đang ì ạch di chuyển trên trục đường chính, mặc dù không có con đường lớn nào gần thị trấn này cả.
Mê cung đá ở đảo Bolshoi Zayatsky
Hình ảnh mê cung đá.
Có rất nhiều công trình được tạo nên bằng đá xoắn ốc trên đảo Bolshoi Zayatsky. Không ai biết vì sao chúng được xây dựng. Một số giả thuyết là các mê cung có thể đã được sử dụng cho một nghi thức thần bí nào đó hay đơn giản chỉ là một dạng lưới đánh cá.
Cấu trúc kỳ lạ ở quần đảo Ryukyu
Công trình đầy bí ẩn tại quần đảo Ryukyu.
Vào năm 1986, một nhóm thợ lặn phát hiện một loại công trình kiến trúc lạ như kiến trúc của các tòa nhà gần đảo Yonaguni. Các hiện vật (đá với các biểu tượng, chà nhám và phao cứu hộ động vật) khiến người ta dự đoán rằng tất cả đã được tạo nên bằng tay. Đến nay, đây vẫn là chủ đề được tranh luận gay gắt.
Ánh sáng đỏ trên Thái Bình Dương
Hiện vẫn chưa có lời giải thích thỏa đáng nào cho hiện tượng này.
Ánh sáng đỏ kỳ lạ này lần đầu tiên được phát hiện bởi Christiaan van Heijst. Khi đang bay từ Hong Kong đến Alaska trong chuyến Boeing 747-8, anh nhìn thấy một ánh sáng đỏ bên bên dưới. Ánh sáng xuất hiện sau một tia sét cách đó không xa. Ngày nay, hiện tượng này vẫn chưa tìm được lời giải thích thỏa đáng. Các nhà khoa học cho rằng rất có thể đó là phản ứng của một vụ phun trào núi lửa dưới đại dương.
Quả cầu đá khổng lồ ở Bosnia
Tảng đá hình quả bóng ở Bosnia.
Một số người cho rằng tổ tiên thừa xa xưa của chúng ra đã làm ra hòn đá, coi đây là biểu tượng của các vật thể trên bầu trời hoặc đường biên giới giữa hai lãnh thổ. Trên thực tế, nguồn gốc của tảng đá chưa được giải thích rõ ràng.
Bí mật ở núi Rushmore
Căn phòng bí mật ở núi Rushmore.
Trong quá trình xây dựng tượng đài nổi tiếng này, kiến trúc sư Gutzon Borglum muốn tạo ra một căn phòng lưu trữ trong một khuôn mặt trên vách đá. Vì mục đích đó, ông đào một hang động đằng sau đầu của Tổng thống Abraham Lincoln. Năm 1998, hơn 50 năm sau cái chết của vị kiến trúc sư, vẫn chưa ai có thể mở được căn phòng đó ra. Nhiều bản sao tài liệu bí mật về các vị tổng thống được đặt trong đó. Một số giả thuyết cho rằng, có một phòng thí nghiệm bí mật được đặt bên trong.
Ngôi mộ của Thành Cát Tư Hãn
Trải qua nhiều cuộc tìm kiếm, hiện vẫn chưa xác định được vị trí mộ của Thành Cát Tư Hãn.
Trong suốt nhiều thế kỷ, nhiều người đã đặt dấu hỏi về vị trí ngôi mộ của Thành Cát Tư Hãn. Nhiều khám phá được tiến hành ở Mông Cổ và Trung Quốc nhưng vẫn chưa thể tìm ra vị trí chính xác của ngôi mộ.
Hà. (Theo Bright Side)
Những phát hiện bất ngờ chấn động giới khảo cổ
Trong thời gian qua, giới chuyên gia, nhà khoa học đã có những phát hiện bất ngờ gây chấn động giới khảo cổ trên thế giới.
Năm 2012, nhà cổ sinh vật học Otis E. Kline đã có phát hiện bất ngờ khi tìm thấy sừng của loài khủng long Triceratops (khủng long ba sừng khổng lồ) tại Dawson County, Montana. Sau khi tiến hành nghiên cứu sâu, các nhà khoa học cho hay chiếc sừng có niên đại vào khoảng 33.500 năm trước.
Phát hiện này mâu thuẫn với điều mà con người ngày nay tin rằng khủng long đã bị tuyệt chủng từ cách đây 65 triệu năm. Do vậy, khám phá này đặt ra nghi vấn cho việc thực sự một số loài khủng long vẫn tồn tại cùng thời với người tiền sử hay không.
Mặc dù ngày nay 98% diện tích Nam Cực bị bao phủ bởi băng tuyết nhưng các nhà khoa học tin rằng 50 triệu năm trước, nơi đây từng là một hòn đảo nhiệt đới. Sau nhiều chuyến khám phá Nam Cực, các chuyên gia tìm thấy những tàn tích hóa thạch của các loài thực vật nhiệt đới như dương xỉ hay loài thằn lằn cổ chỉ sống trong các vùng nhiệt đới ẩm.
Phát hiện đáng chú ý này khiến các chuyên gia đưa ra giả thuyết hơn 50 triệu năm về trước tại Nam Cực đã từng ghi nhận sự tồn tại của những cây cọ và những bãi biển cát trắng nắng vàng.
Một số người tin rằng người La Mã cổ đại đặt chân đến châu Mỹ trước cả nhà thám hiểm Christopher Columbus. Nguyên nhân là vì vào năm 1933, một tác phẩm điêu khắc nhỏ lần đầu tiên được tìm thấy dưới một tòa nhà cũ ở Mexico. Những đặc điểm khuôn mặt của tác phẩm giống với các đặc điểm hiện vật của người La Mã được tạo ra vào thế kỷ thứ 2 TCN.
Thêm nữa, các nhà khảo cổ cũng tìm thấy một bộ sưu tập các bình của người La Mã có từ thế kỷ thứ 3 ở Vịnh Guanabara gần Rio de Janeiro. Đây có thể là bằng chứng có sức thuyết phục cho thấy người La Mã từng đặt chân đến châu Mỹ.
Một trong những bí ẩn lớn nhất lịch sử là những khối đá hình cầu khổng lồ ở Costa Rica. Những khối đá hình cầu bí ẩn lần đầu tiên được tìm thấy là vào những năm 1930. Trong nhiều thập kỷ sau, người ta khai quật được khoảng 300 khối đá hình cầu, chủ yếu nằm ở xung quanh khu vực đồng bằng sông Diquis.
Một số khối đá hình cầu có kích thước đường kính từ vài cm đến hơn 2m và nặng tới 15 tấn. Chúng được tạo thành vào khoảng 600 năm sau công nguyên, với phần lớn có niên đại sau 1.000 năm sau công nguyên. Cho đến nay, giới chuyên gia vẫn chưa thể giải mã được những khối đá hình cầu này được tạo ra với các bề mặt đá tròn nhẵn, bóng loáng để làm gì.
Kim tự tháp ở Ai Cập có lẽ là cấu trúc lớn và độc đáo nhất thế giới. Vào năm 2015, nhà khảo cổ nghiệp dư Semir Osmanagic đã có tuyên bố gây chấn động dư luận. Cụ thể, ông cho hay con người xây các kim tự tháp ở Bosnia từ rất sớm, trước cả khi người Ai Cập xây dựng kim tự tháp Giza.
Tuy nhiên, các chuyên gia hàng đầu thế giới hoài nghi về tuyên bố trên. Thậm chí có người cho rằng đó là thông tin sai. Họ cho rằng, đồi Visočica được hình thành một cách tự nhiên. Khi ấy, ông Osmanagic vẫn khẳng định tuyên bố của mình là đúng. Cho đến nay, vẫn chưa có bằng chứng nào chứng minh điều ông Osmanagic nói là sự thật.
Tâm Anh (theo BR)
Lạ lùng ngôi chùa trắng hiếm hoi ở xứ sở Chùa Vàng Thái Lan
Wat Rong Khun hay còn gọi là Đền thờ Trắng là một trong những ngôi đền nổi tiếng nhất của Thái Lan. Đền thờ tọa lạc bên ngoài thị trấn Chiang Rai thu hút một lượng lớn du khách và trở thành một trong những điểm du lịch nổi tiếng nhất của xứ sở Chùa Vàng.
Lý do mà Thái Lan được gọi là “xứ sở Chùa Vàng” là phần lớn trong số hơn 40.000 ngôi chùa Phật giáo Thái Lan đều có màu vàng đặc trưng. Tuy nhiên, tại tỉnh Chiang Rai ở phía bắc Thái Lan lại có một ngôi chùa phủ hoàn toàn một màu trắng với lối kiến trúc độc đáo – đó là Wat Rong Khun.
Đền Wat Rong Khun tọa lạc tại Quốc lộ 1 (đường Phahonyothin), khoảng 15 km về phía Tây Nam của thị trấn Chiang Rai. (Ảnh: @shannonjanice)
Ngôi đền Wat Rong Khun được phủ sơn trắng, toàn bộ quần thể được điểm xuyết bởi những bức tượng ác quỷ, đầu lâu, những đầu tượng bị treo lên cây và rất nhiều vật kỳ lạ khác… (Ảnh: @photo_sora)
Màu trắng biểu thị cho sự tinh khiết của Đức Phật, trong khi đó, thủy tinh lại tượng trưng cho sự khôn ngoan của Đức Phật, Phật Pháp và giáo lý nhà Phật. Đây là ý tưởng của Chalermchai Kositpipat – một trong những họa sĩ và kiến trúc sư nổi tiếng nhất của Thái Lan. (Ảnh: Vietnam Travel)
Wat Rong Khun có 9 tòa nhà, bao gồm một chính điện, một phòng cất giữ xá lợi, một thiền đường, các khu nhà ở của các nhà sư và một phòng trưng bày nghệ thuật. (Ảnh: @stefles.7)
Để đến được chính điện và đặt chân vào chốn thiền, du khách phải vượt qua một cây cầu bắc ngang qua hào nước sâu với hàng trăm cánh tay vươn lên khỏi mặt nước tượng trưng cho những ham muốn tầm thường nơi trần thế. (Ảnh: Vietnam Travel)
(Ảnh: @yusantaavi)
Sau khi vượt qua cầu "Luân hồi – tái sinh”, “Cổng thiên đường" sẽ hiện ra trước mắt du khách. Cổng được bảo vệ bởi hai sinh vật khổng lồ, đại diện cho hòa bình và chết chóc. Ở cuối cây cầu phía trước chính điện là một số hình ảnh Đức Phật trong thiền định. (Ảnh: @yusantaavi)
Đền Wat Rong Khun mở cửa hàng ngày từ 8 giờ sáng đến 6 giờ chiều. Du khách có thể vào cửa tự do, tham quan vô số tác phẩm nghệ thuật, ghé thăm thư viện, mua quà lưu niệm hoặc thưởng thức cà phê và đồ ăn nhẹ của Thái Lan. (Ảnh: Vietnam Travel)
Trước khi đến chùa, bạn nên ăn mặc giản dị, tránh mặc quần áo hở hang và điều đáng lưu ý là: không được phép chụp ảnh trong tòa nhà chính điện. (Ảnh: Vietnam Travel)
Chím / MASK Online
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)