.

.

a

Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc quý thầy cô và anh chị em đồng môn năm mới Giáp Thìn : - nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc.
THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ, ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU - MỘT NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG - VẠN SỰ NHƯ Ý

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019

PHÂN ƯU ÔNG QUÁCH TRƯỜNG AN PHU QUÂN CỦA CÔ HỒ THỊ ÁNH NGUYỆT CỰU GIÁO VIÊN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU





GÓC PHỐ





THU VỀ.




KHÚC HÁT TƯƠNG TƯ







MẤT MẸ!






MỘT THUỞ HOA QUỲNH



Ngày tôi còn nhỏ, mỗi lần trong vườn nhà ngoại tôi có hoa quỳnh trổ bông luôn là niềm vui lớn bởi hoa quỳnh rất hiếm khi trổ bông. Khi ấy, ông tôi mừng lắm. Hoa quỳnh chỉ nở có một đêm. Nói chính xác, hoa nở từ đầu hôm đến 12 giờ khuya.Sau giờ đó, hoa bắt đầu tàn. Do đặc tính của hoa, có nhiều người chưa từng thấy hoa quỳnh nở. Khi hoa nở, những cánh trắng đẹp dịu dàng tỏa hương thơm dìu dịu. Ngày trước, người xưa ví hoa quỳnh là biểu tượng của kiếp hồng nhan bạc mệnh.

Ông tôi mang chậu hoa vào nhà để cả nhà cùng thức xem hoa nở. Lần nào bà tôi cũng nấu một nồi chè để cả nhà cùng ăn cho vui. Thật sự chỉ có người lớn thức xem hoa nở trọn vẹn, còn bọn nhóc chúng tôi chỉ làm chộn rộn lúc đầu hôm, ăn chè xong một chút là buồn ngủ!
Đối với tôi, những đêm thức xem hoa quỳnh nở là kỷ niệm đẹp thời thơ ấu. Theo thời gian, ông bà tôi trở thành người thiên cổ. Sau này, con cháu do nhiều lý do không còn có dịp thức xem hoa quỳnh nở như ngày trước nữa.Tôi luôn yêu quý loài hoa này, vì sao hoa đẹp như thế lại sớm nở tối tàn thật uổng công người chăm sóc. Lúc tôi đi học, tôi có kể cho các bạn cùng lớp nghe. Các bạn thích thú với thú vui thưởng ngoạn hoa đẹp của ông bà tôi bởi thời điểm đó ở Sóc Trăng ít có người chơi hoa như vậy.
Sau này ra đời tôi cũng quên luôn kỹ niệm với hoa quỳnh mà mình đã từng trải qua. Đến khi một người bạn học cũ có trồng hoa quỳnh, khi hoa nở bạn mời tôi đến nhà cùng thức để xem. Thật lâu lắm tôi mới gặp lại hình ảnh thân yêu của thời tuổi nhỏ. Chúng tôi ngồi bên nhau nhắc nhở thú vui của người xưa nay ít có người thưởng thức.

Cách đây mấy ngày, bạn có mời tôi đến nhà xem hoa quỳnh nở. Vào thời điểm mưa bão ập vào lại thêm sức khỏe của tôi không được tốt nên tôi không đến được.Sáng hôm sau, bạn gửi thư điện tử đến tôi ảnh hoa quỳnh đã nở đêm qua. Ảnh thật đẹp, lòng tôi bồi hồi xao xuyến. Hương sắc của hoa quỳnh lan tỏa đến tấm lòng thân thiết của bạn tôi. Nhìn ảnh, tôi vô cùng xúc động cảm thấy có lỗi với bạn bởi chỉ còn mấy ngày nữa bạn sẽ đi thật xa, chắc lâu lắm tôi mới được gặp lại bạn. Thật buồn.
Tôi không được như ông tôi biết thưởng thức rành rẽ các loại hoa và có thú đam mê hoa lá như vậy. Thú thưởng ngoạn của người xưa con cháu không bì kịp nhưng với tôi hương sắc hoa quỳnh vẫn lung linh đẹp mãi trong hồn. Thương nhớ quá những loài hoa gắn bó với bao kỹ niệm của những người thân trong đời. Tôi nhớ đến khuôn mặt rạng rỡ của ông tôi khi ngắm đóa hoa đẹp với tất cả sự vui sướng. Những ngày êm ả dưới mái nhà xưa đã trở thành dĩ vãng, không bao giờ tôi còn tìm gặp nữa!

Tuấn Ba

TẢN ĐÀ - NGUYỄN KHẮC HIẾU



Bài thơ của cụ Tản Đà ra đời đúng 100 năm (1919-2019) hãy đọc và cùng chiêm nghiệm, xem ngày xưa ông bà ta dạy trẻ em như thế nào.

LÊN SÁU
Sách quốc ngữ
Chữ nước ta,
Con cái nhà
Đều phải học.
Miệng thì đọc
Tai thì nghe
Chớ ngủ nhè
Chớ láu táu
Con lên sáu
Đang vỡ lòng
Học cho thông
Thầy khỏi mắng.
Trong trời đất
Nhất là người
Ở trên đời
Hơn giống vật
Con bé thật
Chưa biết gì
Còn ngu si
Phải dạy bảo
Cho biết đạo
Mới nên thân
Sau lớn dần
Con sẽ khá
Ai đẻ ta
Cha cùng mẹ
Bồng lại bế
Thương và yêu
Ơn nhường bao
Con phải ngẫm
Áo mặc ấm
Mẹ may cho
Cơm ăn no
Cha kiếm hộ
Cha mẹ đó
Là hai thân
Hai thân là
Là thân nhất
Trong trời đất
Không ai hơn
Con biết ơn
Nên phải hiếu
Nghĩa chữ hiếu
Đạo làm con
Con còn non
Nên học trước
Đi một bước
Nhớ hai thân
Con còn nhỏ
Có mẹ cha
Lúc vào ra
Được vui vẻ
Con còn bé
Mẹ hay chiều
Thấy mẹ yêu
Chớ làm nũng
Đã đi học
Phải cho ngoan
Hay quấy càn
Là chẳng hiếu.
Con còn bé
Mẹ hay lo
Ăn muốn cho
Lại sợ độc
Con ốm nhọc
Mẹ lo thương
Tìm thuốc thang
Che nắng gió
Con nghĩ đó
Sao cho ngoan
Hay ăn càn
Là chẳng hiếu
Anh em ruột
Một mẹ cha
Mẹ đẻ ra
Trước sau đó
Cùng máu mủ
Như tay chân
Nên yêu thân
Chớ ganh tị
Em coi chị
Cũng như anh
Trước là tình
Sau có lễ
Người trong họ
Tổ sinh ra
Ông đến cha
Bác cùng chú
Họ nội đó
Là tông chi
Cậu và dì
Về họ mẹ
Con còn bé
Nên dạy qua
Còn họ xa
Sau mới biết
Người trong họ
Có bề trên
Lạ hay quen
Đều phải kính
Có khách đến
Không được đùa
Ai cho quà
Đừng lấy vội
Ông bà gọi
Phải dạ thưa
Phàm người nhà
Không được hỗn
Con bé dại
Mãi vui chơi
Muốn ra người
Phải chăm học
Miệng đang đọc
Đừng trông ngang
Học dở dang
Đừng có chán
Học có bạn
Con dễ hay
Mến trọng thầy
Học chóng biết
Dạy con biết
Phép vệ sinh
Ăn quả xanh
Khó tiêu hoá
Uống nước lã
Có nhiều sâu
Áo mặc lâu
Sinh ghẻ lở
Mặt không rửa
Sinh u mê
Đang mùa hè
Càng phải giữ
Các giống vật
Thật là nhiều.
Như con hươu
Ở rừng cỏ
Như con chó
Nuôi giữ nhả
Con ba ba
Loài máu lạnh
Loài có cánh
Như chim câu
Còn loài sâu
Như bọ róm
Cây và cỏ
Có khác loài
Trông bề ngoài
Cũng dễ biết
Như cây mít
Có nhiều cành
Lúa, cỏ gianh
Có từng đốt
Còn trong ruột
Lại khác nhau.
Vài năm sau
Con biết kỹ
Đá bờ sông
Không sống chết
Không có biết
Không có ăn
Không người lăn.
Cứ nằm đây
Như đá cuội
Như đá xanh
Như mảnh sành
Như đất thó
Các vật đó
Theo loài kim
Các loài kim
Tìm ở đất
Nhất là sắt
Nhì là đồng
Làm đồ dùng
Khắp trong nước
Như vàng bạc
Càng quý hơn
Đúc làm tiền
Để mua bán.
Ai có vạn
Là người giàu.
Vốn xưa là
Nhà Hồng Lạc
Nay tên nước
Gọi Việt Nam
Bốn nghìn năm
Ngày mở rộng
Nam và Bắc
Ấy hai miền
Tuy khác tên
Đất vẫn một
Lào, Miên, Việt
Là Đông Dương
Đầu trị nước
Đức Kinh dương
Truyển Hùng Vương
Mười tám chúa
Qua mấy họ
Quân Tàu sang
Vua Đinh hoàng
Khai nghiệp đế
Trải Đinh, Lý
Đến Trần, Lê
Nay nước ta
Là nước Việt
Chữ nước ta
Ta phải học
Cho trí óc
Ngày mở mang
Muốn vẻ vang
Phải làm lụng
Đừng lêu lổng
Mà hư thân
Nước đang cần
Người tài giỏi
Cố học hỏi
Để tiến nhanh
Vừa ích mình
Vừa lợi nước
Chớ lùi bước
Là kẻ hèn
Tản Đà (1889-1939) tên thật Nguyễn Khắc Hiếu là một nhà thơ, nhà văn và nhà viết kịch nổi tiếng của Việt Nam. Bút danh Tản Đà của ông là tên ghép giữa núi Tản Viên và sông Đà, quê hương ông.

Sưu tầm

CẠM BẪY.
Người Eskimo đã săn chó sói như thế nào trong vùng băng giá và lạnh cóng của Bắc Cực ? "
Đây là một câu hỏi đã làm nhiều người dày công suy nghĩ để tìm câu trả lời.
Người Eskimo lấy các lưỡi dao thật bén đem nhúng vào máu động vật, sau đó họ mang ra ngoài trời cho đóng băng lại. Họ làm như vậy nhiều lần để lớp băng càng lúc càng dày thêm, đến một thời điểm, lớp băng bằng máu bên ngoài hoàn toàn che dấu lưỡi dao bên trong. Tối đến, họ găm cán dao xuống tuyết. Những con sói đánh hơi được mùi máu của thú rừng từ lưỡi dao và mon men đến. Chúng bắt đầu liếm những lớp băng bằng máu đó, càng lúc càng hăng say hơn với tất cả những sự thèm thuồng. Cho đến một lúc, những lớp băng bên ngoài lưỡi dao đã tan chảy hết và chạm vào lưỡi dao.
Khi liếm những lưỡi dao, lưỡi của những con sói bị đứt và máu chảy ra, nhưng chúng lại tưởng đó là máu của thú rừng nên càng liếm hăng say hơn. Càng chảy máu thì nó càng khát. Càng khát thì nó lại càng liếm. ..
Sáng hôm sau, những người Eskimo chỉ việc đi thu lượm xác của những con chó sói nằm chết bên cạnh những lưỡi dao đó.
Cái bên ngoài cạm bẫy bao giờ cũng rất hấp dẫn và thật quyến rũ.
QUỐC KHÔI - Dịch từ Internet.
( Sưu tầm từ CỬA SỔ TÂM HỒN )
CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG THAM QUAN, ỦNG HỘ HOANGDIEUTRUONGXUASAIGON.BLOGSPOT.COM. CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM NHIỀU SỨC KHỎE, THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC.