.

.

a

Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc quý thầy cô và anh chị em đồng môn năm mới Giáp Thìn : - nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc.
THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ, ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU - MỘT NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG - VẠN SỰ NHƯ Ý

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2020

GỢI CHÚT HƯƠNG XƯA



           

           Nhìn trên văn đàn thế giới có rất nhiều thi sĩ nổi danh, phụ nữ cũng góp phần không nhỏ, thể văn vần nầy lúc đầu chỉ dành cho giới thượng lưu trí thức dần dần đã phổ cập hóa để phù hợp với mọi thời đại, tầng lớp dân gian. Ở nước ta cũng thế, chẳng những nổi tiếng trong nước mà còn làm nở mặt ở nước ngoài như Lưỡng quốc Trạng nguyên Mạc đĩnh Chi với bài thơ chữ "Nhất", Nguyễn Du với tuyệt tác Truyện Kiều và cả truyện thơ Lục vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu.




                           


                
Một trang trong tập I của truyện thơ Lục Văn Tiên của Nguyễn Đình Chiểu

            Về phái nữ các bà Đoàn thị Điểm, huyện Thanh Quan, Hồ xuân Hương, Sương nguyệt Ánh, Manh manh Nguyễn thị Kiêm, ... đã tô điểm thêm sắc thái sinh khí làng thơ. Thế mà thú thật cho đến ngày nay vẫn chưa tìm được ai như nữ sĩ Hồ xuân Hương.



Thời phong kiến Nho học thịnh hành, bà đã bị người đương thời đả kích phê phán gắt gao, lên án vì lối diễn tả táo bạo châm chọc chống đối không khoan nhượng, lối hành văn "thô tục" tầm thường, không cầu kỳ bóng bẩy kiêu sa nhiều điển tích, tư tưởng thì quá ư phóng khoáng độc đáo châm biếm khó lường manh nha tinh thần cách mạng bức phá xiềng mủ trói chụp hủ tục phi lý gắt gao. Hơn thế nữa, bà bị xem như là người bị dồn ép uất ức không thoả mãn hận đời nên thay vì nhả ngọc phun châu thì nhả độc phun tục vậy .

 Chủ đề thường chú trọng đến những vấn đề bị cấm đoán, có nghĩ mà chẳng ai dám nói ra, những vật dụng quen thuộc, mật thiết với cá nhân đến nỗi mà người Việt ta chê "dơ" "bẩn" thô tục e ngại gợi lên. "Quân tử" khác với " tiểu nhân”, quý phái cách biệt với thường dân theo các học giả đương thời là thế đấy! Vua Lê thánh Tôn cũng đã tự ví mình trong bài thơ "Con Cóc" tuy có bình dị nhưng vẫn nghiêm chỉnh kiêu kỳ trau chuốt như
"Bác mẹ sinh ra vốn áo sồi,... 
 Chốn nghiêm thăm thẳm một mình ngồi ", 


 Hòn Con Cóc-Vịnh Hạ Long

  và bài "Người bù nhìn" cũng cùng quy hướng.


                                            Bù nhìn người H’Mông –Hà Giang

Sau nầy với loại thơ trào phúng vẫn chưa ai đạt tới cái đanh đá chưởi đổng ngạo đời, lối văn thâm sắc, chính xác căng thẳng kích thích tưởng tượng gợi cảm tạo hình. Trước kia thơ của bà còn bị "phong tỏa" trong chương trình giảng dạy chính thức nhưng trên thực tế thường được thuộc lòng rỉ tai nhau đùa phá đố vui .
Đề tài thật gần gũi dể tìm ai cũng biết như Cái quạt" " Bánh trôi nước",...
   
Bà huyện Thanh Quan có bài " Qua đèo Ngang" nổi danh thi sĩ,


Đèo Ngang
Bà Xuân Hương với bài "Đèo Ba Dội" làm lắm bà đỏ mặt nhiều ông cứng người.


Đèo Ba Dội

Trong ngày du Xuân, trò chơi đánh đu
 ‘’ Trai ôm gối hạc khom khom cật"
 "Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng",
 bình dân thể thao thế mà ngòi bút bà cũng gây lắm người lên cơn sốt.


Đánh đu

 tủi hờn cho thân phận lẻ mọn
"Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng," 
 Chém cha cái kiếp lấy chồng chung’’       
        những chủ đề rắc rối u uẩn này đâu xa lạ gì với chúng ta đâu, vậy mà bút họa của bà cũng bị các nhà đạo đức tẩy chay !

 Bị lên án gắt gao là nội dung luôn đầy ẩn ý trần tục khiêu dâm không trong sạch, đó là lập luận của những nhà văn hay chữ giỏi chứ còn đối với đại đa số chúng ta nếu phải trả lời câu đố về xuất vật:
Phành ra ba góc da còn thiếu,
Xếp lại đôi bên thịt vẫn thừa"
  "cái quạt" thế là trúng y bon, chẳng sai.


Cái quạt giấy

 Còn ai muốn nghĩ quanh quẩn tròn méo gì thì do riêng cá nhân người phân tích tưởng tượng nghiền ngẫm suy ra tùy hứng .

         Người Việt ta ai chẳng có lần ăn thử bánh trôi nước nên khi đọc
" Thân em thì trắng lại thì tròn,
Bảy nổi ba chìm với nước non,
Lớn nhỏ mặc dù tay kẻ nặn,"...
 thì đoán ngay là bánh gì rồi.


                 Bánh trôi nước

Vả lại nếu lấy tục tả tục, thanh tả thanh thì chẳng khó gì chứ còn dùng thanh mà tả tục quả là tuyệt hảo .

Ý thơ đã bị chỉ trích nặng nề lời thơ cũng không được tha, kém tao nhã, thô bỉ, không trang trọng, quí phái, ít thi vị, tầm thường, đôi khi trịch thượng, hỗn láo, xấc xược, phàm phu tục tử.  Như là: 
“Chém cha cái kiếp lấy chồng chung”...
“Ấy ấy đi đâu  ngẩn ngơ’’
Lại đây cho chị dạy làm thơ ‘’ ...

Thể thơ còn giữ nề nếp thất ngôn tứ, bát cú, nhưng âm vận là những tên du kích sở trường bắn sẻ như vần " eo " ‘’on’, đột kích qua vần " iêu", ồ ạt tấn công bằng " à " " ùng   "ồng" .... Niêm luật không chê được, rõ đúng cách nhưng vần thật hóc búa rắc rối khó họa.

Hơn thế nữa, cú pháp còn rất đa dạng như đọc ngược cũng được đọc xuôi cũng thông. Tuyệt nhất là lối lái chữ, độc nhất vô nhị trên thế giới, lối " hồi mã thương" của Nhạc phi, chiến thuật bẫy chông trên sông của Trần Hưng Đạo. Thưởng thức thơ bà, người đọc phải cẩn trọng nếu không, vô tình lẹo lưỡi nói lái thì lắm lúc người đọc đứng tim, người nghe cười...tá hỏa như
Đứng tréo’’(đ. trứng) trông theo..." "chiếc diều ai nó ‘’lộn lèo" ( lẹo l..).

Thật sự cho đến ngày nay chưa tìm thấy được một nhà thơ như bà . Chẳng những bà đã sử dụng tuyệt xảo mọi bút pháp, bà đã biết phong phú hóa, viễn tượng hoá, biến thiên hóa ý thơ thành những câu đố dí dỏm hóm hỉnh trào lộng, bài toán hóc búa, đề luận khó bình .

Ngày xưa chúng ta há chẳng đã hãnh diện về Trạng Quỳnh vẻ giun, Mạc Đĩnh Chi phê ngang một gạch được phong làm sứ thần hai nước, vậy ngày nay nếu có cuộc tranh tài thế giới có thể nữ sĩ sẽ đọat giải Nobel vì đã phát minh sáng kiến công thức "biến tục thành thanh".

 Có dịp đọc qua một quyển sách tiếng Hòa lan viết về Việt Nam trong đó tác giả có đề cập vài hàng đến bà  "thiên về mặt khiêu dâm ". Thế mới thấy " tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn ba ngày đường", và tiếng oan còn vượt tường âm thanh phóng xa gấp bội. Bị cấm học trong trường một thời gian, chưa được phổ biến rộng rãi, chưa được dịch ra nhiều tiếng ngoại lúc bấy giờ, thế mà cái bí mật ẩn tàng "thạch trung ẩn ngọc" nầy vẫn bị bật mí, hiểu lầm!
Thời đại nầy, kỹ thuật truyền thông tiến bộ hiện đại tân kỳ, nhiều việc mà trước kia bị cấm đoán còn được trình bày nhan nhản chi li trắng trợn chấm phá phóng đại tuyệt kỷ. Nạn khiêu mãi dâm bành trướng hoành hành sâu rộng cho đến trẻ em cũng không được buông tha. "Cơn lốc nhân tai" đó  đã làm đảo điên bao chính phủ, tổn danh hạ bệ bao tai to mặt lớn điển hình ở Bỉ có vụ Dutroux, Clinton ở Mỹ ...

         Đọc kỹ lại, phải công nhận là vòng quạt đề tài của bà rộng mở, phong phú vừa tinh tế không bộc lộ công khai, vừa lịch lãm cô động gói ghém trong thể thơ ngắn gọn. Với nhận xét có chiều sâu nhạy cảm bà đã lồng vào thi phú tính thực tiễn, một khía cạnh mới tả chân, chẳng hạn về nhu cầu căn bản cần thiết của con người như ăn, nghỉ, giải trí và sinh lý truyền giống để sinh tồn

          Vấn đề nào cũng cần được thực hành đúng phương pháp, mỹ, nghệ thuật và "tấm lòng son".

          Về phần nghỉ ngơi, "Cái quạt"  đâu thể thiếu trong mọi xứ, nhà nóng bức, dĩ nhiên là
Chúa dấu vua yêu cũng cái nầy".


Bốn cái quạt mo cau
Giải trí nữa rất cần ai cũng thích, du lịch thưởng ngoạn là việc thường tình trong các nước văn minh ngày nay, vì vậy
" Hiền nhân quân tử ai mà chẳng, "
"Mõi gối chồn chân vẫn muốn trèo."

          Nếu quả thật thơ bà có nhiều ẩn ý thì lối nói bóng gió úp mở của bà có mấy ai làm được, vừa thư thái bén nhạy cợt nhả bâng quơ bông đùa vừa chuẩn xác, đầy suy tính như trong một ván cờ tướng, thí quân, song xa, pháo trùng hay chiếu tướng 


                                  Cờ tướng lúc bắt đầu với 32 quân Tướng Sĩ Tượng Xa Pháo Mã Tốt

         Thơ bà như " trái cấm" thơm ngon, trái bom định hướng, bàn tay sắt bọc nhung, chiếc gươm treo kiếm sĩ, tay ấn cao của các bậc "magie" phù thủy, "hấp tinh đại pháp" của cô gái đầy nội lực thâm hậu, một giàn phóng tư tưởng qui mô theo một quỹ đạo hẳn hoi trực chỉ đến mục tiêu không lệch hướng.

        Trên một thế kỷ qua, tưởng đã đến lúc chúng ta nên lần giở lại những trang thơ cũ, khêu sáng ngọn tim đèn bằng tư thế nhìn khách quan vô tư khoáng sảng, đính chính sai lầm xuyên tạc, thẩm định lại vai trò vị trí, tự hào đã có một “Bà Chúa thơ Nôm”, một nữ thi hào có một không hai trên thi đàn hoàn vũ.                                                                                                                                                                                                          
Cô Trần Thành Mỹ     

Cách đáp trả cô nàng "đào mỏ"


Cách đáp trả cô nàng "đào mỏ"

Trong hình ảnh có thể có: văn bản

Cô gái ngồi cạnh người yêu tỉ tê:
- Anh Tèo, điện thoại em hỏng rồi.
- Thế à, vậy em thích điện thoại gì?
- IPhone 8 rất sành điệu.
- Được, anh sẽ tặng em.
- Anh Tèo, xe máy em hư rồi.
- Thế à, em thích đi xe gì?
- Giờ con gái đi SH thì mới dân sành điệu.
- Được thôi, tặng em SH luôn.
- Em yêu anh quá anh Tèo ơi. Nhà trọ em chật chội nóng bức khó chịu lắm.
- Thế à, em thích ở nhà như nào?
- Một căn biệt thự nho nhỏ, có hồ bơi có sân vườn mới đúng đẳng cấp anh à.
- Theo ý em tất, để anh điện cho thằng nhân viên ở cửa hàng anh nhé.
Tèo lập tức rút điện thoại ra gọi: 'A lô! IPhone 6 plus, SH, nhà biệt thự sân vườn... ừ đúng rồi? Đợi chút nhé…'
Tèo quay sang cô bạn gái:
- IPhone 8 có lấy thêm thẻ nhớ, SH có gắn tứ quý 9999, biệt thự có thêm chó cảnh không em?
- Dạ, thế càng tốt anh à. - cô bạn gái mừng rỡ.
Tèo cầm điện thoại tiếp tục nói:
- Ừ, thêm hết phụ kiện nhé, mai giao gấp đến nhà người ta, thức đêm cũng phải làm cho xong. Mai ngày rằm để còn kịp cúng kiến. Ừ vậy nha!
- !!!

Sưu Tầm

" LLL" là gì?

Ông già tới khám bệnh. Chuẩn bị khám để biết bệnh, bác sĩ hỏi:
- Ông bị sao mà tới khám?
Ngập ngừng, nói ra thì xấu hổ (vì có cô y tá trẻ đẹp đứng bên cạnh), ông mới lấy tờ giấy viết 3 chữ LLL, rồi đưa cho bác sĩ xem.
Bác sĩ nhíu mày suy nghĩ một lát, rồi không cần khám, lấy đơn thuốc ra, viết 3 chữ LLL, ký tên đàng hoàng rồi đưa cho ông già.

Ông già xem đơn thuốc, không hiểu, nên hỏi bác sĩ:
- Sao lại kỳ lạ thế này! Tôi viết 3 chữ L, bác sĩ cho đơn thuốc cũng 3 chữ L! Vậy bác sĩ có biết tôi bị bệnh gì mà kê đơn?
Bác sĩ cười cười, hỏi lại:
- Vậy ông viết 3 chữ L nghĩa là gì?
- “Lâu Lên Lắm”.
- Thấy không: nên tôi kê đơn cho ông là "Lạ Lên Liền”! Đúng không nào?
- !!!
SƯU TẦM

THÀNH CÔNG LỚN NHẤT CỦA ĐỜI NGƯỜI

- Khi 3 tuổi, thành công lớn nhất là: Không đái dầm!
- Khi 10 tuổi, thành công lớn nhất là: Biết đi xe đạp!
- Khi 15 tuổi, thành công lớn nhất là: Có nhiều bạn bè!
- Khi 20 tuổi, thành công lớn nhất là: Có một người yêu mình!
- Khi 30, 40, 50 tuổi, thành công lớn nhất là: Có tiền tiêu rủng rỉnh!
- Khi 60 tuổi, thành công lớn nhất là: Vẫn còn một người yêu mình!
- Khi 65 tuổi, thành công lớn nhất là: Vẫn có nhiều bạn bè!
- Khi 70 tuổi, thành công lớn nhất là: Vẫn đi được xe đạp!
- Khi 80 tuổi, thành công lớn nhất là: Không đái dầm!
* Tóm lại, thành công lớn nhất của đời người là: KHÔNG ĐÁI DẦM!

Nguồn Sưu Tầm

CHƠI XỘP

Vợ chồng nhà kia lãng mạn lắm .. cứ mỗi lần vui vẻ là anh chồng bỏ vào heo đất 20.000 để kỷ niệm...
Thời gian sau anh chồng đập ra coi được bao nhiêu lần thì thấy lẫn lộn tờ 20.000 và tờ 50.000 anh chồng nghĩ mãi ko ra nên hỏi vợ... tra gạn mãi vợ phải nói
- Tờ 50.000 là của thằng hàng xóm đó ... mỗi lần ông đi công tác là nó qua ... nó chơi xộp chớ không keo bẩn như ông đâu...




TÌNH ĐỜI - VÀ THƠ






Thứ Năm, 25 tháng 6, 2020

KHÔNG THẺ QUÊN!




BÀI VĂN ĐƯỢC ĐIỂM CAO NHẤT.



Trong giờ trả bài tập làm văn, cả lớp luôn sôi động vì thầy giáo sẽ chọn ra bài văn điểm cao và bài văn điểm thấp nhất để đọc cho cả lớp nghe.
Bài điểm cao luôn được cả lớp nghe say sưa và vỗ tay tán thưởng ,còn bài văn bị điểm thấp lại bị những trận cười như vỡ trận ...
Cả lớp hồi hộp khi xấp bài trên tay thầy đã vơi đi nhiều rồi mà bài củamình còn chưa thấy đâu.
Và hôm nay, như thường lệ. Thầy mở xấp bài ra làm. Cả lớp nhấp nhổm .
Đầu đề bài văn là: "Hãy kể lại một kỷ niệm sâu sắc nhất của em"

Thầy nói :
- “Lớp có bốn mươi em thì chắc chắn sẽ có 40 kỉ niệm khác nhau”.
Mỗi khi bị Thầy chê là đơn điệu, cả lớp chúng tôi thường chống chế:
- “ Thầy ơi, học cùng nhau thì làm sao mà dẫn chứng không trùng lặp nhau được...”
Khác với mọi khi, Thầy đưa bài cho lớp trưởng phát và chỉ giữ lại một bài. Cả lớp, đứa nào cũng nhón chân nghển cổ cho cao để cố nhìn cho ra cái tên của ai và được mấy điểm, nhưng không thấy được.
Người giỏi văn nhất lớp là Kim Chi, nhưng dự đoán nhanh chóng tiêu tan khi Kim Chi với tay nhận bài của mình.
Cả lớp cùng suy nghĩ:
- “Thế là Thầy giữ bài văn dở nhất rồi...”
Và thế là cả lớp chuyển ánh mắt về phía Cường kèm theo tiếng cười khúc khích.
Cường hay viết những câu văn kiểu như: "Đi một ngày đàng, học một sàng khôn, vậy nên chúng ta phải đi nhiều ngày hơn nữa..."
Nhưng Cường cũng đã nhận được bài của mình. Cả lớp bắt đầu nhao lên:
- “Vậy bài của ai? làm sao biết trước được bài sẽ đọc là của ai?
Trời mà biết được. Môn văn có khi bài trước mới được 6 điểm kèm lời phê: "Lối hành văn trong sáng, nên đọc nhiều để dẫn chứng phong phú hơn", thì bài sau có thể nhận ngay điểm 4 với lời phê: "Quá lan man, dông dài".
Điểm 7 môn văn của Thầy là một ước mơ xa xỉ ngay cả với Kim Chi cũng nói vậy.
Chúng tôi hồi hộp nhìn theo tay của lớp trưởng cho đến khi bài cuối cùng được phát ra. Chỉ một mình Dũng là chưa có bài. Không hẹn, cả lớp đều ngạc nhiên nhìn về phía Dũng, tác giả của bài văn còn lại trên tay của Thầy.
Tất nhiên, để tránh cái nhìn của cả lớp. Dũng ngoảnh ra cửa sổ. Không thấy mặt Dũng, nhưng cả lớp có thể thấy rõ hai vành tai và cổ của cậu ta đỏ ửng.
Dũng là học sinh trường Huyện mới chuyển đến lớp tôi khoảng 2 tháng, không có gì nổi trội. Ở Dũng, cái gì cũng bình thường và chưa có gì tỏ vẻ ra là đặc biệt về môn văn cả.Vậy mà điểm 8, đúng vậy điểm 8 chúng tôi nhìn rõ số 8 đỏ chót trong ô điểm.
Khi Thầy giáo đưa tay sửa lại cặp kính trên sống mũi, cử chỉ quen thuộc mỗi khi Thầy xúc động. Giọng Thầy trầm trầm :
"Kỷ niệm sâu sắc nhất của em là khi nhận được thư của Ba em. Nhà em nghèo lắm, nhưng Ba, Má cho em ra phố học để sau này em có thể làm được điều gì đó tốt đẹp hơn. Cho em ra phố, ngoài việc phải làm thêm để kiếm tiền trang trải việc học hành của em, Ba em còn phải làm những việc mà khi ở nhà em có thể đỡ đần được cho gia đình. Chưa bao giờ Ba Má viết cái gì cả. Hồi ở nhà, mỗi khi cần viết thư về quê, hay viết đơn từ gì đó là em viết.
Thầy ngừng đọc, nhìn cả lớp:
- “Các em, Thầy sẽ viết lại nguyên văn bức thư của Ba bạn Dũng lên bảng cho chúng ta cùng đọc .
Một chuyện lạ! Tất cả chúng tôi hồi hộp tò mò nhìn từng chữ hiện ra dưới tay Thầy.

"Con iu thươn, ba kiu người báng con heo đễ có tiềng gưởi cho con, con nhớ nhà khôn? Cả nhà nhớ con nhìu lấm cố họch nge con chừn nào mùa màn song ba má xẻ ra thăm con"

Lá thư vẻn vẹn có 45 chữ. Khi Thầy quay lại thì Dũng đã úp mặt xuống bàn, hai bờ vai rung rung. Mắt Thầy cũng đỏ hoe .
Cả lớp im phăng phắc trước lá thư đầy lỗi chính tả trên bảng, lá thư yêu thương và gửi gắm của một người cha vốn chỉ quen với công việc cày cuốc, lần đầu cầm bút viết thư cho con.
Đằng sau sự an vui và thành công của một ai đó, có thể là ẩn giấu của những sự hi sinh thầm lặng,thiêng liêng và thiết thực nhất có thể chính là sự im lặng cao cả của Ba Mẹ. Có thể Ba Mẹ của bạn không hoàn hảo như bao nhiêu người khác, nhưng họ luôn yêu thương con mình theo cách hoàn hảo nhất !
Sưu Tầm

Cha là gì ? Mẹ là gì ? – Từng câu, từng chữ đều rất sâu sắc thức tỉnh người làm con

Dù cả thế giới có quay lưng với bạn, thì cha mẹ cũng không bao giờ bỏ rơi bạn. Những lúc bạn gặp khó khăn, trắc trở, thậm chí những lúc bạn tuyệt vọng nhất, cha mẹ sẽ là người duy nhất có thể bên cạnh bạn, che chở, vỗ về bạn.


Thời gian có thể làm thay đổi lòng người, nhưng vĩnh viễn không thể thay đổi tình yêu cha mẹ dành cho bạn.
Cha mẹ là những danh từ thiêng liêng nhất, là những người vĩ đại nhất trên cuộc đời này. Họ là người mang chúng ta đến với cuộc đời, họ nuôi dưỡng và chăm sóc chúng ta khôn lớn trưởng thành.
Thời gian có thể làm lòng người thay đổi, nhưng vĩnh viễn không thể thay đổi tình yêu cha mẹ dành cho bạn. Sẽ không có một từ ngữ nào diễn tả hết được tình cảm của họ dành cho những đứa con của mình!
Ca dao có câu: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ – Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”
Cha là gì ?
Cha một tay kiếm tiền để nuôi gia đình,
Cha là người sẽ che gió chắn mưa cho các con,
Với trách nhiệm trên vai, trái tim cha có thể mệt mỏi , nhưng cha luôn làm việc chăm chỉ, làm tốt nhất để kiếm tiền chi trả mọi thứ cho con,
Cha là người có thể cung cấp cho con tất cả những thứ con muốn, mặc dù không phải là những thứ tốt nhất.
Mẹ là gì ?
Mẹ có thể bước đi trên đôi giày cao gót,
Một tay nắm tay con một tay cầm dù,
Mang túi xách của mẹ và con trên lưng,
Khuỷu tay treo đầy thức ăn mà con thích,
Bà ấy giống như một siêu nhân có thể làm bất cứ điều gì,
Mẹ – Người phụ nữ dũng cảm và mạnh mẽ, có thể làm việc giỏi giang bên ngoài, nhưng khi về nhà lại có thể vào nhà bếp nấu những món con thích,
Mẹ kiếm tiền để hỗ trợ gia đình,
Mẹ – trông đẹp như hoa!
Nếu một ngày nào đó, bạn thấy rằng hoa và cây trong sân dần bị bỏ hoang;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng ngôi nhà đầy bụi khắp mọi nơi;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng hương vị của thức ăn mặn và khó chịu;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng cha mẹ quên mất điều gì đó;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng mẹ của bạn bắt đầu run khi may quần áo;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng cha đang ngồi một mình trong phòng của bạn;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng họ thích ăn các món ăn nhẹ và mềm;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng họ đang nhìn nhận mọi thứ chậm hơn;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng họ luôn ho khi ăn, đó là hiện tượng nuốt dây thần kinh;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng họ không còn muốn tắm mỗi ngày, thói quen của họ không còn là thói quen;
Nếu một ngày, bạn thấy rằng họ không thích đi ra ngoài và không thích mặc quần áo.
Thì hãy kiên nhẫn hơn, quan tâm hơn, và tốt nhất hãy luôn đồng hành với họ trong cuộc sống.


Khi cha mẹ bạn già, trí nhớ không còn tốt, hãy nhớ đến khi bạn còn là một đứa trẻ , họ đã dạy bạn rất nhiều thứ …
Khi cha mẹ bạn già, họ không thể bước đi, hãy nhớ đến những người đã giúp bạn bước đi những bước đầu tiên trong cuộc đời này …
Khi cha mẹ bạn già, lời nói không rõ ràng, tôi cũng hy vọng bạn nhớ rằng, khi bạn còn nhỏ, họ dạy bạn nói chuyện …
Khi bạn lớn lên từng ngày, cũng là lúc cha mẹ bạn già đi từng ngày. Thời gian làm cho bạn trưởng thành và mạnh mẽ, nhưng trên mặt cha mẹ bạn đã xuất hiện những nếp nhăn, mái tóc của họ cũng dần bạc trắng.
Bạn phải nhớ rằng họ cũng từng có tuổi trẻ như bạn, tuổi trẻ và năng lượng của họ tất cả đều được trao cho bạn – đứa con của họ…

Chúng ta thường coi trọng tình yêu đôi lứa quá nhiều, nghĩ rằng có thể đồng hành suốt đời cùng với người ấy là lời thú nhận tốt nhất trong tình yêu mà thường bỏ qua gia đình, có thể bạn không biết rằng đối với cha mẹ, việc bạn có thể ở bên họ là ước muốn lớn nhất của họ, cũng là sự chăm sóc nồng nhiệt nhất.
Khi bạn gặp khó khăn trắc trở, hay khi cả thế giới quay lưng với bạn, thì cha mẹ vẫn luôn ở bên che chở bạn, vỗ về bạn. Thời gian có thể làm thay đổi lòng người, nhưng vĩnh viễn không thể thay đổi tình yêu cha mẹ dành cho bạn.
Hãy luôn yêu thương cha mẹ của chúng ta, hãy luôn ở bên họ, dành nhiều thời gian với họ, chăm sóc họ nhiều hơn, đừng để bất kỳ sự hối hận nào cho bản thân, đừng chờ đợi cho đến một ngày họ biến mất, bạn phải hối tiếc vì không đủ yêu thương!
SƯU TẦM

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và ngoài trời

AI LÀ NGƯỜI GIÀU CÓ NHẤT !

Có người hỏi người đàn ông giàu nhất thế giới, Bill Gates :” Có ai giàu hơn ông trên thế giới này không?"
Bill Gates đã trả lời :”Có, có một người giàu hơn tôi."
Sau đó, ông thuật lại một câu chuyện.
" Thời gian tôi chưa là người giàu có hay nổi tiếng.
Tôi đang ở sân bay New York thì thấy một người bán báo.
Tôi muốn mua một tờ báo nhưng thấy rằng tôi không có đủ tiền lẻ. Vì vậy, tôi đã bỏ ý mua và trả lại cho người bán hàng.
Tôi đã nói với anh ấy về việc không có tiền lẻ. Người bán hàng nói :”Tôi đang đưa cho ông cái này miễn phí."
Vì sự khăng khăng của anh ta, tôi đã lấy tờ báo.
Thật trùng hợp, sau hai đến ba tháng, tôi hạ cánh tại cùng một sân bay và một lần nữa tôi lại cần một tờ báo. Người bán hàng cung cấp cho tôi tờ báo một lần nữa. Tôi đã từ chối và nói rằng tôi không thể lấy tờ báo vì hôm nay tôi cũng không có tiền lẻ. Anh ta nói :”Ông có thể lấy nó, tôi đang chia sẻ nó từ lợi nhuận của tôi, tôi sẽ không lỗ vốn đâu."
Tôi đã lấy tờ báo.
Sau 19 năm, tôi trở nên nổi tiếng và được mọi người biết đến. Đột nhiên tôi nhớ đến người bán hàng đó. Tôi bắt đầu tìm kiếm anh ta và sau khoảng 1 tháng rưỡi tìm kiếm, tôi đã tìm được anh ta.
Tôi đã hỏi anh ấy :”Anh có biết tôi không?"
Anh ấy nói :”Vâng, ông là Bill Gates."
Tôi đã hỏi lại anh ấy :”Anh có nhớ một lần anh đưa cho tôi một tờ báo miễn phí không?"
Người bán hàng nói :” Vâng, tôi nhớ. Tôi đã cho ông hai lần."
Tôi đã nói :”Tôi muốn trả ơn sự giúp đỡ mà anh đã dành cho tôi lúc đó. Bất cứ điều gì anh muốn trong cuộc sống của anh, cứ nói với tôi, tôi sẽ thực hiện nó."
Người bán hàng nói :” Thưa ông, ông không nghĩ rằng bằng cách làm như vậy, ông đã không thể sánh được với sự giúp đỡ của tôi à?"
Tôi đã hỏi :” Tại sao vậy?"
Anh ta nói :” Tôi đã giúp ông khi tôi là một người bán báo nghèo và ông đang cố gắng giúp tôi bây giờ, khi ông đã trở thành người giàu nhất Thế giới. Làm sao sự giúp đỡ của ông có thế sánh được với sự giúp đỡ của tôi ?”
Khi đó tôi nhận ra rằng người bán báo là người giàu có hơn tôi, vì anh ta không chờ đợi để trở nên giàu có để giúp đỡ một ai đó.
Những người thực sự giàu có chính là những người sở hữu một trái tim giàu có !

Nguồn Sưu Tầm


CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG THAM QUAN, ỦNG HỘ HOANGDIEUTRUONGXUASAIGON.BLOGSPOT.COM. CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM NHIỀU SỨC KHỎE, THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC.