Ngày ấy, Charlie Chaplin vẫn còn là một cậu bé.
Cậu đi xem xiếc cùng cha – người đàn ông nghèo nhưng có đôi mắt sáng và bàn tay ấm.
Trước họ là một gia đình đông con. Sáu đứa trẻ ríu rít, háo hức bàn tán về buổi diễn. Nhưng khi tới quầy vé, người cha nghèo ấy khựng lại. Ông hỏi giá vé, rồi thì thầm với vợ, mặt tái đi. Giá vé cho cả nhà vượt quá khả năng của họ.
Cậu bé Chaplin nhìn thấy hết – cái ngại ngùng, cái buồn và cả giấc mơ nhỏ đang sắp vỡ vụn.
Rồi cậu thấy cha mình lặng lẽ rút trong túi ra tờ 20 đô, thả xuống đất, giả vờ nhặt lên và đặt nhẹ vào tay người đàn ông kia:
- “Tiền của ông rơi này.”
Người đàn ông nhìn ông, ánh mắt ướt, khẽ đáp:
- “Cảm ơn ngài.”
Khi gia đình ấy bước vào rạp, người cha nắm tay con rời khỏi hàng. Ông không còn tiền mua vé.
Nhưng với Chaplin, buổi diễn đẹp nhất đời cậu đã bắt đầu – không trên sân khấu mà giữa lòng người.
Sau này, khi đã trở thành “Vua hề” của thế giới, Chaplin vẫn kể lại câu chuyện ấy bằng giọng đầy biết ơn: “Đó là chương trình đẹp nhất mà tôi từng xem trong đời.”
Bởi có những khoảnh khắc, lòng tốt không cần phông màn, không cần tiếng vỗ tay. Nó chỉ cần được nhìn thấy và nhớ mãi.
Ở tuổi 88, Charlie Chaplin để lại cho đời không chỉ những thước phim bất tử, mà còn là bốn lời nhắn giản dị, đủ để người ta soi rọi cả cuộc đời:




Giữa một thế giới ồn ào, nơi người ta tranh nhau để được nhìn thấy, Chaplin lại nhắc ta một điều nhỏ bé: Đôi khi, điều vĩ đại nhất bạn có thể làm… là âm thầm nhặt lên hạnh phúc của người khác.
SƯU TẦM
Ngôi mộ của nhà vật lý huyền thoại Marie Curie (1867-1934)tại điện Panthéon, Paris được bọc một lớp chì dày 1 inch để bảo vệ công chúng đến tham quan. Hài cốt của bà vẫn còn phóng xạ, thậm chí vật dụng trong phòng làm việc của bà như tay nắm cửa hay ghế ngồi vẫn tiếp tục phóng xạ cho đến ngày hôm nay.
Bà được coi là người tiên phong trong việc nghiên cứu về tính phóng xạ (bà là người đặt ra thuật ngữ phóng xạ). Marie còn là người phụ nữ đầu tiên nhận giải Nobel, người đầu tiên và là phụ nữ duy nhất vinh dự giành được 2 giải Nobel trong hai lĩnh vực khác nhau – vật lý và hóa học.
Bà đã bị thiếu máu không tái tạo được do nhiễm xạ trong quá trình nghiên cứu khoa học và trong quá trình nghiên cứu phóng xạ của bà tại các bệnh viện dã chiến trong WW1.
Trong công việc, Marie Curie thường tiến hành thử nghiệm với các ống có chứa đồng vị phóng xạ để trong túi quần, ngăn bàn. Trong một khoảng thời gian dài làm việc với phóng xạ mà không có biện pháp an toàn nào, bà đã bị nhiễm độc phóng xạ. Nó cũng khiến bà mắc nhiều căn bệnh mãn tính (mù lòa do đục thủy tinh thể) và cuối cùng gây nên cái chết của bà.
Bà được coi là người tiên phong trong việc nghiên cứu về tính phóng xạ (bà là người đặt ra thuật ngữ phóng xạ). Marie còn là người phụ nữ đầu tiên nhận giải Nobel, người đầu tiên và là phụ nữ duy nhất vinh dự giành được 2 giải Nobel trong hai lĩnh vực khác nhau – vật lý và hóa học.
Bà đã bị thiếu máu không tái tạo được do nhiễm xạ trong quá trình nghiên cứu khoa học và trong quá trình nghiên cứu phóng xạ của bà tại các bệnh viện dã chiến trong WW1.
Trong công việc, Marie Curie thường tiến hành thử nghiệm với các ống có chứa đồng vị phóng xạ để trong túi quần, ngăn bàn. Trong một khoảng thời gian dài làm việc với phóng xạ mà không có biện pháp an toàn nào, bà đã bị nhiễm độc phóng xạ. Nó cũng khiến bà mắc nhiều căn bệnh mãn tính (mù lòa do đục thủy tinh thể) và cuối cùng gây nên cái chết của bà.
Sưu tầm
Theo thống kê của giải Nobel (từ năm bắt đầu 1901- 2023), giải Nobel đã trao hơn 1000 giải thưởng cho 965 cá nhân và 27 tổ chức trên thế giới.
Trong đó có một số cá nhân và tổ chức được trao giải hơn một lần.
- Tổ chức UB Chữ thập đỏ quốc tế nhận giải Nobel Hòa Bình 3 lần.
- John Bardeer nhận giải Nobel vật lý 2 lần.
- Frederick Sanger nhận giải Nobel Hoá học 2 lần.
- Linus Pauling nhận 2 giải Nobel Hoá học học và Nobel Hòa bình.
- Bà Marie Curie nhận giải Nobel vật lý, 8 năm sau ẳm thêm giải Nobel hoá học.
Bà cũng là người phụ nữ đầu tiên được trao giải Nobel, là nhà khoa học đầu tiên được trao 2 giải Nobel ở hai lĩnh vực khác nhau. Bái phục chưa?
- Người trẻ nhất, Malala Yousafzai nhận giải Nobel Hòa Bình nhận giải Nobel Hòa Bình năm 17 tuổi.
- Người lớn tuổi nhất nhận giải Nobel là John B. Goodenough. Ông nhận giải Nobel khi đã 97 tuổi.
- Còn giải Nobel toán học sao lại không? À, nghe đồn nhé (không chứng cứ) rằng vợ hay bồ của ổng ngoại tình với một nhà toán học nổi tiếng thời đó là...à mà thôi!
A. Nobel cảm thấy danh dự bị xúc phạm tột cùng và ông quyết định không trao giải cho toán học nữa, chi mà rộn!
Thôi thì cũng thông cảm cho ông thầy chế thuốc nổ. Toán học né ra đi!
Sưu tầm
Ông năm nay 87 tuổi, ở trong căn hộ đi thuê ở thành phố San Francisco, Mỹ. Ông chưa từng mặc quần áo hàng hiệu, kính mắt rất cũ kỹ, đồng hồ đeo tay cũng không còn mốt.
Ông không có ô tô riêng, ra ngoài thường đi bằng xe buýt, túi xách mà ông dùng để đi làm là túi vải. Nếu đến một quán uống bia, ông cẩn thận đối chiếu tính tiền; nếu bạn là khách ở nhà ông, trước khi ngủ ông sẽ nhắc bạn nhớ tắt đèn để tiết kiệm điện.
Một ông già cẩn thận từng xu như thế, nhưng ông chính là người tặng cho đại học Cornell 950 tri,ệu đô, cho đại học California 125 triệu đô, cho đại học Stanford 60 triệu đô. Ông đã dành 1 t,ỷ đô tài trợ cho chương trình cải tạo và xây mới các trường đại học ở Ireland, nơi tổ tiên ông đã từ đó ra đi để tới Mỹ tìm miền đất hứa. Ông thành lập quỹ từ thiện để phẫu thuật sứt môi cho trẻ em ở các nước đang phát triển. Ông cũng dành 350 triệu đô để tài trợ cho các chương trình ở Việt Nam. Cho đến nay, ông đã cho đi toàn bộ tài sản 8 tỷ đô của mình.
Ông là doanh nhân sáng lập ra tập đoàn kinh doanh hàng miễn thuế toàn cầu DFS. Keo kiệt với chính mình, hào phóng với mọi người, thích kiếm tiền lại không thích chi tiêu cho bản thân – ông là Chuck Feeney.
Ông kín tiếng về việc từ thiện trong hơn ba thập kỷ qua, ông đã đóng góp vào quỹ từ thiện đến 99% gia sản của mình. Ông không tiếp xúc với truyền thông để lăng xê mình hoặc sự nghiệp của ông. Ông hiếm khi trả lời phỏng vấn báo chí. Chỉ khi việc thiện của Chuck Feeney bị tiết lộ, rất nhiều phóng viên muốn tiếp xúc với ông, ai cũng muốn hỏi: Vì sao Chuck Feeney lại có thể dửng dưng với gia tài hàng tỷ đô la như thế?
Ông chỉ mỉm cười kể câu chuyện: “Một con sóc thấy bồ đào trong vườn, muốn vào trong ăn một chầu cho đã, nhưng nó mập quá, không chui vào được. Thế là ba ngày ba đêm nó không ăn không uống để gầy đi, cuối cùng cũng chui vào được! Ăn no nê, cảm thấy thỏa mãn, nhưng khi nó muốn đi, lại không chui ra được. Bất đắc dĩ đành phải giở trò cũ, lại ba ngày ba đêm không ăn uống. Kết quả, lúc nó chui được ra, bụng vẫn thót lại như lúc chưa chui vào.”
Ông làm từ thiện và quyên tặng hết tài sản là bởi vì, “vải liệm không có túi”, người chết ra đi không mang được gì. Con người “sinh ra tay trắng thì khi trở về cũng nên trắng tay!”
Ông có 5 người con. Ngay từ khi các con còn nhỏ, ông Feeney đã dạy chúng cách kiếm tiền và sử dụng một cách khôn ngoan. Tỷ phú Feeney đã yêu cầu con trai đi làm hầu bàn, con gái làm bồi phòng khách sạn hoặc thu ngân trong các kỳ nghỉ hè. Các con của vị doanh nhân này luôn tự hào vì những quyết định của cha, nhất là chuyện ông quyên góp gần như toàn bộ tài sản làm từ thiện.
Việc cho đi toàn bộ tài sản của tỷ phú Feeney đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều tỷ phú khác trên thế giới cam kết cho đi phần lớn tài sản để làm từ thiện như Bill Gates.
Ông không có ô tô riêng, ra ngoài thường đi bằng xe buýt, túi xách mà ông dùng để đi làm là túi vải. Nếu đến một quán uống bia, ông cẩn thận đối chiếu tính tiền; nếu bạn là khách ở nhà ông, trước khi ngủ ông sẽ nhắc bạn nhớ tắt đèn để tiết kiệm điện.
Một ông già cẩn thận từng xu như thế, nhưng ông chính là người tặng cho đại học Cornell 950 tri,ệu đô, cho đại học California 125 triệu đô, cho đại học Stanford 60 triệu đô. Ông đã dành 1 t,ỷ đô tài trợ cho chương trình cải tạo và xây mới các trường đại học ở Ireland, nơi tổ tiên ông đã từ đó ra đi để tới Mỹ tìm miền đất hứa. Ông thành lập quỹ từ thiện để phẫu thuật sứt môi cho trẻ em ở các nước đang phát triển. Ông cũng dành 350 triệu đô để tài trợ cho các chương trình ở Việt Nam. Cho đến nay, ông đã cho đi toàn bộ tài sản 8 tỷ đô của mình.
Ông là doanh nhân sáng lập ra tập đoàn kinh doanh hàng miễn thuế toàn cầu DFS. Keo kiệt với chính mình, hào phóng với mọi người, thích kiếm tiền lại không thích chi tiêu cho bản thân – ông là Chuck Feeney.
Ông kín tiếng về việc từ thiện trong hơn ba thập kỷ qua, ông đã đóng góp vào quỹ từ thiện đến 99% gia sản của mình. Ông không tiếp xúc với truyền thông để lăng xê mình hoặc sự nghiệp của ông. Ông hiếm khi trả lời phỏng vấn báo chí. Chỉ khi việc thiện của Chuck Feeney bị tiết lộ, rất nhiều phóng viên muốn tiếp xúc với ông, ai cũng muốn hỏi: Vì sao Chuck Feeney lại có thể dửng dưng với gia tài hàng tỷ đô la như thế?
Ông chỉ mỉm cười kể câu chuyện: “Một con sóc thấy bồ đào trong vườn, muốn vào trong ăn một chầu cho đã, nhưng nó mập quá, không chui vào được. Thế là ba ngày ba đêm nó không ăn không uống để gầy đi, cuối cùng cũng chui vào được! Ăn no nê, cảm thấy thỏa mãn, nhưng khi nó muốn đi, lại không chui ra được. Bất đắc dĩ đành phải giở trò cũ, lại ba ngày ba đêm không ăn uống. Kết quả, lúc nó chui được ra, bụng vẫn thót lại như lúc chưa chui vào.”
Ông làm từ thiện và quyên tặng hết tài sản là bởi vì, “vải liệm không có túi”, người chết ra đi không mang được gì. Con người “sinh ra tay trắng thì khi trở về cũng nên trắng tay!”
Ông có 5 người con. Ngay từ khi các con còn nhỏ, ông Feeney đã dạy chúng cách kiếm tiền và sử dụng một cách khôn ngoan. Tỷ phú Feeney đã yêu cầu con trai đi làm hầu bàn, con gái làm bồi phòng khách sạn hoặc thu ngân trong các kỳ nghỉ hè. Các con của vị doanh nhân này luôn tự hào vì những quyết định của cha, nhất là chuyện ông quyên góp gần như toàn bộ tài sản làm từ thiện.
Việc cho đi toàn bộ tài sản của tỷ phú Feeney đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều tỷ phú khác trên thế giới cam kết cho đi phần lớn tài sản để làm từ thiện như Bill Gates.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét