.

.

a

Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc quý thầy cô và anh chị em đồng môn năm mới Giáp Thìn : - nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc.
THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ, ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU - MỘT NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG - VẠN SỰ NHƯ Ý

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019

TÌNH BÀ CHÁU



Em mồ côi mẹ từ nhỏ. Cha bỏ đi xa lập gia đình khác nên bà ngoại đưa cháu về nuôi nấng. Bà ngoại đã già rồi, làm ra tiền không nhiều, phải tiện tặn trong cuộc sống. Trong vòng tay của ngoại em lớn lên bằng cả sự thương yêu vô bờ bến của người bà.
Thương ngoại cực khổ, mới 12 tuổi nhưng mỗi buổi sáng em đi bán bánh mì dạo. Bán xong bánh mì, em lấy vài chục tờ vé số đi bán tiếp rồi trưa về mới đi học. Hai khoảng lời cộng lại rất ít ỏi nhưng đủ để chi tiêu cho hai bà cháu trong ngày. Nhờ vậy, bà ngoại của em không còn vất vả mưu sinh cực nhọc như trước nữa. Bà con hàng xóm thấy em còn nhỏ nhưng biết chịu khó, sống hiếu thảo nên ai cũng thương.
Trong một lần họp mặt đầu năm cựu học sinh của khóa học, gặp bạn bè cũ tôi có kể hoàn cảnh của em cho các bạn tôi nghe.Tôi đã quên mất trong đám bạn tôi có người ngày xưa có hoàn cảnh tương tợ như vậy. Ngày ấy, bạn tôi ở với bà nội và mỗi buổi sáng cũng đi bán bánh mì dạo như thế. Bạn tôi có chí, tuy sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng ăn học đến nơi đến chốn.Nghe kể lại câu chuyện các bạn tôi muốn sau buổi họp mặt này đi thăm gia đình em bé nọ để giúp đỡ phần nào trong việc học tập của em.
Ngôi nhà nhỏ đơn sơ trong con hẽm nhỏ.Có khách đến thăm, bà ngoại em thật bất ngờ. Nghe thêm chuyện kể về em, chúng tôi rất cảm mến dù hoàn cảnh gia đình hết sức khó khăn nhưng em vẫn vượt khó học tập và là một học sinh giỏi.
Bà ngoại em tâm sự: “Tôi năm nay đã gần 80 tuổi rồi chắc còn sống không được bao lâu nữa. Nhớ lại hồi lúc cha em đòi giao con lại cho tôi mình cứ suy nghĩ mãi không biết lấy gì để nuôi cháu. Nhưng tình bà cháu không cho phép tôi vô tâm với cháu.Tôi chỉ có một đứa con, nay mẹ nó mất rồi sao số mình vô phước quá vậy. Nhưng trời sinh trời dưỡng, bà con lối xóm cũng đùm bọc bà cháu tôi trong lúc khó khăn. Con nhà mồ côi sống trong cảnh nghèo nó đâu biết đua đòi như con nhà người ta. Điều bây giờ tôi lo lắng, khi tôi mất đứa cháu ngoại sẽ bơ vơ trong cuộc đời, nghĩ đến điều đó có đêm tôi chẳng ngủ được. Tôi chẳng muốn gì cho mình, nhưng mong mỏi được sống thêm vài ba năm nữa để cháu lớn thêm một chút được vững vàng hơn trên đường đời”.
Tuy là người không quen biết, nhưng cả chủ và khách đều vui. Buổi viếng thăm diễn ra ngắn ngủi nhưng để lại nhiều nỗi nhớ rất khó quên.Tôi nhớ đến bóng dáng em, một cậu bé nhỏ nhoi so với bạn cùng trang lứa. Trong khi các bạn của mình được cha mẹ lo lắng đầy đủ, em phải vất vả trong cuộc sống.Tôi nhớ đến bà ngoại em với khuôn mặt khắc khổ, hiền từ. Hai bà cháu nương tựa cùng nhau chống đỡ bao giông bão của cuộc đời. Sống đến tuổi này, điều lo lắng của bà ngoại em rất thực tế và điều chúng tôi mong mỏi ngày bà cháu bên nhau được lâu dài hơn nữa.


Tuấn Ba

Không có nhận xét nào:

CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG THAM QUAN, ỦNG HỘ HOANGDIEUTRUONGXUASAIGON.BLOGSPOT.COM. CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM NHIỀU SỨC KHỎE, THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC.