.

.

a

Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc quý thầy cô và anh chị em đồng môn năm mới Giáp Thìn : - nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc.
THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ, ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU - MỘT NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG - VẠN SỰ NHƯ Ý

Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2024

Danh Tướng Nào Phụng Sự 6 Triều Vua Lê, Đánh Lui Quân Nguyễn, Đại Phá Nhà Mạc?


Đến thời vua Lê Hy Tông trị vì, dư đảng nhà Mạc là Mạc Kính Vũ vẫn còn chiếm giữ trên xứ Cao Bình. Vua sai Đinh Văn Tả thống lĩnh đại binh đi đánh, phá vỡ quân nhà Mạc, buộc Mạc Kính Vũ phải chạy sang Long Châu và từ đó, triều đình nhà Mạc mới chấm dứt sự tồn tại

Trong sách “Tang thương ngẫu lục” có đoạn viết về Đinh Văn Tả như sau: Vào thời Lê Trung Hưng, ở làng Hàm Giang, tỉnh Hải Dương có người tên là Đinh Văn Tả, sức vóc mạnh mẽ, tính khí hung hăng. Lúc còn nhỏ, ông thường chơi bời với lũ côn quang và được chúng bầu lên làm anh cả.

Cạnh làng có một con sông to rộng hơn một dặm, ngày ngày ông thường cùng đám bạn ra tắm, bơi vòng từ bên này sang bên kia, chơi bời luyện tập. Một hôm, ông cùng đám bạn rủ nhau uống rượu bên cạnh bờ sông. Khi nghe bên kia sông có tiếng chiêng, trống tế thần, ông cùng đám bạn đố nhau bơi được qua sông sang ăn trộm cái chiêng của làng kia đem về.

Đinh Văn Tả nói: Khó gì việc ấy mà phải đố.



Là nơi thờ võ tướng Đinh Văn Tả, người có công phụng sự 6 triều vua thời Lê Trung Hưng nội trị thống nhất sơn hà, được nhân dân địa phương suy tôn là Thành Hoàng làng Hàn Giang.

Ngay sau đó, Đinh Văn Tả lội xuống sông bởi sang bên kia, lẻn vào đình và lấy trộm được cái chiêng đem ra rồi lại xuống sông bơi về. Khi ra đến giữa dòng sông, ông còn khua chiêng vang cả khúc sông, khi ấy làng bên kia mới biết là mất trộm chiêng và tìm thuyền đuổi theo nhưng không kịp.

Về sau, vì phạm tội bị bắt quả tang nên Đinh Văn Tả bị bắt giam trong ngục Đông Môn. Khi ấy, triều đình đương có việc dụng binh, chúa Trịnh sai các tướng võ tập bắn ở lầu Ngũ Long. Đinh Văn Tả và tên lính canh ngục đứng xem thấy không mấy người bắn trúng bia, nên ông cười mà nói rằng:

– Bia rành rành thế kia mà bắn không trúng, sao mà họ hèn kém vậy?

Các tướng đứng bắn nghe tiếng giận lắm, đưa súng cho Văn Tả và bảo rằng: Mày nói khoác làm gì thế, súng đây, mày thử bắn đi này!

Đinh Văn Tả không thèm cầm súng nhỏ, xin mượn khẩu súng to rồi bắn ba phát làm vỡ ba cái bia. Những người chứng kiến ai cũng chịu ông là người có tài. Sau đó, những người lính lại sai ông bắn thử lần nữa xem sao và lần này ông cũng bắn phát nào trúng phát ấy, mười phát trúng tâm cả mười. Việc ấy lên đến tai chúa Trịnh, chúa đã tha tội, rối cho theo đánh giặc.

Bấy giờ chúa Trịnh đang chống nhau với chúa Nguyễn ở Nam Hà. Một bữa quân Trịnh đóng ở trên núi, quân Nguyễn đột nhiên đến vây đánh, quân Trịnh bị thua nên tháo chạy hết, chỉ còn một mình Đinh Văn Tả phục trong bụi rậm, chờ khi quân Nam đuổi theo và ở trong bụi bắn ra, quân Nam tưởng có nhiều quân mai phục phải lui về. Khi ấy, quân Trịnh thừa thế quay lại đánh, quân Nguyễn phải chạy. Từ đó tên tuổi ông được nhiều người biết đến. Về sau, ông lại lập được nhiều chiến công và được chúa Trịnh phong cho làm Quận công. Nhưng Đinh Văn Tả đã nộp trả bằng sắc không nhận, chỉ xin được rút tên trong sổ án mà thôi, nhưng chúa Trịnh cũng cứ phong cho.

Đến thời vua Lê Hy Tông trị vì, dư đảng nhà Mạc là Mạc Kính Vũ vẫn còn chiếm giữ trên xứ Cao Bình. Vua sai Đinh Văn Tả thống lĩnh đại binh đi đánh, phá vỡ quân nhà Mạc, buộc Mạc Kính Vũ phải chạy sang Long Châu và từ đó, triều đình nhà Mạc mới chấm dứt sự tồn tại. Đến năm ông 80 tuổi và bị bệnh nặng, chúa Trịnh thân đến tận nhà hỏi thăm và nói rằng:

– Như ngươi thì trong bụng còn muốn ao ước điều gì nữa không?

Nghe vậy, Đinh Văn Tả thưa rằng: Tôi nhờ ơn nhà chúa, làm vinh hiển đến thế này; mà lại được thọ đến 80 tuổi thì trong bụng cũng đã mãn nguyện rồi; nhưng chỉ còn ao ước một chút, giá thử đang lúc tôi chưa chết, mà chúa phong cho tôi làm Phúc thần, thì tôi nhắm mắt cũng không còn điều gì hối hận nữa.

Lúc đó, chúa Trịnh lập tức sai người thảo sắc phong cho ông là Phúc thần thành hoàng làng ngay bên giường bệnh. Đinh Văn Tả tạ ơn chúa rồi mất.


Thân ở ngôi cao mà nào có yên chỗ. Người thì bị ám sát mà chết, kẻ thì bị bỏ đói mà đi. Đó là những kết cục hẩm hiu của hai ông vua ba ngày vắn số dưới đây.

Trong các triều vua Việt, có những vị vua trị vì rất lâu như Lý Nhân Tông, Lê Thánh Tông, Tự Đức… Nhưng ở chiều ngược lại, có những vị vua chễm chệ trên bệ rồng chưa được bao lâu, thậm chí là rất ngắn ngủi, như trường hợp Lê Trung Tông thời Tiền Lê, Dục Đức thời Nguyễn, chỉ được ba ngày.

Lê Trung Tông, ngai vàng chưa ấm chỗ

Dẫu có tên trong danh sách các vị vua Việt, nhưng sự nghiệp của vua Lê Trung Tông với dân với nước, thật chẳng có gì để ghi lại. Xem trong Đại Việt sử ký toàn thư, cho biết vua vốn tên húy Long Việt, con thứ ba của vua Lê Đại Hành (Lê Hoàn), mẹ là Chi hậu Diệu Nữ. Một điểm được sử khen ở vua chính là về tính cách nhưng cũng là một nhược điểm của kẻ ở ngôi cao: “Tính nhân hậu nhưng không biết làm vua”.

Sử gia Ngô Sĩ Liên cho hay, vốn Long Việt chính là người được vua Lê Đại Hành để lại di chiếu nhường ngôi. Có nghĩa là vua lên ngôi đường đường chính chính đấy. Tuy nhiên, vì trước kia vua Lê Đại Hành dẫu có nhiều con trai, nhưng việc định ngôi Thái tử có điều không thuận, nên trước khi mất mới di chiếu lại tên tuổi kẻ kế vị. Có lẽ bởi thế, các con của ông không phục.

Việc này, trong Việt sử cương mục tiết yếu còn chép lại. Theo đó con trưởng của vua Đại Hành là Long Châu bị mất sớm. Con thứ là Long Tích đáng được lập, nhưng con thứ năm là Long Đĩnh (Lê Ngọa Triều sau này) xin làm thái tử, vua định cho. Tuy nhiên vì các quan trong triều can việc ấy trái lễ nên đành dừng. Mùa xuân năm Giáp Thìn (1004), vua Lê Đại Hành lập Nam Phong vương Long Việt làm Thái tử.

Đến khi vua mất tháng 3 năm Ất Tỵ (1005), các con của vua quá cố mạnh ai nấy nổi dậy tranh đoạt ngai vàng với nhau, như sách trên còn ghi: “Đông Thành vương Ngân Tích, Trung Quốc vương Long Kính, Khai Minh vương Long Đĩnh đều nổi loạn, Thái tử không được lên ngôi, kéo dài đến 8 tháng, trong nước không có chủ”. Cái việc anh em tranh đoạt ngôi vua sau khi cha chết, bị Đại Nam quốc sử diễn ca phê phán:

Đoàn con đích thứ tranh nhau,

Để cho cốt nhục thành cừu bởi ai?

Phải đến tháng 10 năm ấy, Long Việt mới lên ngôi được. Nhưng ngồi ngai vàng làm vua nhà Tiền Lê, Lê Trung Tông chưa kịp làm được việc gì cho xứng với chức phận thay trời hành đạo, thì đã bị em mình là Long Đĩnh sai kẻ ám hại.


Việc Lê Trung Tông bị Lê Long Đĩnh giết diễn ra như thế nào? Theo Toàn thư ghi ta được biết: “Sau Long Đĩnh sai bọn trộm cướp đêm trèo tường vào cung giết Trung Tông”. Sau này thời Pháp thuộc, khi viết sử nước Nam ta với cuốn Đại Nam quốc lược sử (Abrégé de l’Histoire d’Annam), Alfred Schreiner ghi thế này: “lại, qua ngày thứ ba sau khi lên ngôi, người bị mấy ông hoàng đó cho quân hoang giết đi. Trong truyện gọi là Lê Trung Tông”. Thực tế diễn ra, chính là theo lời Toàn thư đấy, mà Lê Long Đĩnh ở đây, là em một mẹ với Lê Trung Tông nữa. Thế mới thấy quyền lực, làm cho huynh đệ quên cả tình cốt nhục. Viết về việc này, Đại Nam quốc sử diễn ca còn để lại đôi câu nói về việc ám sát vua như sau:

Trung Tông vừa mới nối đời,

Cấm đình thoắt đã có người sính hung.

Dục Đức, phận làm vua hẩm hiu

Vốn vua Dục Đức không phải là con ruột của tiên quân Tự Đức, bởi vua Tự Đức không có con. Trong Nguyễn Phúc tộc thế phả khi viết về tiểu sử của vị vua ba ngày này, có cho biết chi tiết về gia thế của ông. Theo đó Dục Đức vốn tên Ưng Công, là con thứ hai của Thụy Thái vương Nguyễn Phúc Hồng Y, mẹ là Đệ nhất phủ thiếp Trần Thị Nga. Vì vua Tự Đức không có con nên năm Ưng Công 17 tuổi được chọn làm dưỡng tử và đổi tên thành Ưng Chân. Ngoài Ưng Chân, vua còn có hai người con nuôi khác là Kiên Giang quận công Chánh Mông và Dưỡng Thiện.

Trở thành con nuôi của vua, năm Canh Ngọ (1870) vua cho xây Dục Đức đường để làm nơi cho Ưng Chân ở, học hành và chọn làm Hoàng trưởng tử. Sau này khi làm vua, ông được gọi là Dục Đức xuất phát từ nơi ở của mình.

Năm Quý Mùi (1883), vua Tự Đức ốm sắp mất, vấn đề người kế vị được đặt ra. Việt Nam sử lược cho hay rằng vua Tự Đức chọn Ưng Chân làm người kế vị, nhưng trong di chiếu cũng răn trước những thói xấu của Ưng Chân để biết mà tu tâm dưỡng tính. Di chiếu đó theo Nguyễn Phúc tộc thế phả ghi lại, có đoạn viết: “Đản vi hữu mục tật, bí nhi bất tuyên, cửu khủng bất minh, tình phả hiếu dâm diệc đại bất thiện, vị tất năng đương đại sự. Quốc hữu trưởng quân xã tắc chi phúc, xả thử hà dĩ tai” (Nhưng vì có tật ở mắt nên hành vi mờ ám sợ sau này thiếu sáng suốt, tính lại hiếu dâm cũng là điều chẳng tốt chưa chắc đã đảm đương được việc lớn. Nước có vua lớn tuổi là điều may cho xã tắc, nếu bỏ đi thì biết làm sao đây). Lại để giúp vua mới, ba vị đại thần Trần Tiễn Thành, Nguyễn Văn Tường và Tôn Thất Thuyết được cử làm phụ chính đại thần. Hôm ấy nhằm ngày 14/6 năm Quý Mùi (1883). Hai ngày sau vua Tự Đức băng.

Trước khi lễ tấn tôn được thực hiện một ngày, Ưng Chân họp quần thần ở điện Quang Minh đề nghị bỏ đoạn trên trong di chiếu, nhưng không được chấp thuận. Ngày 19/6 lễ tấn tôn được thực hiện, quan Trần Tiễn Thành đọc di chiếu nhưng đến đoạn trên thì đọc nhỏ lại, bị Tôn Thất Thuyết đàn hặc, cử Tham tri Nguyễn Trọng Hợp đọc lại. Còn vua Dục Đức thì bị kết ba tội và dâng lên Lưỡng cung (Từ Dũ Thái hoàng thái hậu và Lệ Thiên Anh hoàng hậu): Muốn sửa di chiếu; Có đại tang mà mặc áo màu; Hư hỏng chơi bời.



Ba ngày sau, Nguyễn Văn Tường và Tôn Thất Thuyết tuyên bố phế bỏ Dục Đức theo chiếu của Lưỡng cung. Vậy là Dục Đức ở ngôi mới được ba ngày, chưa kịp thể hiện uy quyền của kẻ ngôi cao, thì đã bị hạ bệ. Nhưng nghiệt hơn, phận ông rẽ theo nẻo khác. Sau khi bị phế, Lịch sử Việt Nam, quyển IV: Từ vua Tự Đức đến Quốc trưởng Bảo Đại 1949 có cho hay ông bị đưa về Dục Đức đường, không phải là đưa về nơi ở của mình, mà bị giam lại ở đó. Triều thần vì sợ uy quyền của Thuyết, Tường không dám ý kiến, chỉ có Ngự sử Phan Đình Phùng can ngăn “Tự quân chưa có tội gì, mà làm sự phế lập như thế, sao phải lẽ”. Nhưng lời quan Ngự sử nào bằng quan phụ chính, thế nên họ Phan bị bắt giam, cách chức rồi đuổi về quê.

Lại về phần Dụ Đức, dù trở về nơi ở của mình, nhưng đó giờ đây lại chính là nhà tù giam giữ ông. Sau Dục Đức bị đem sang giam tại Thái Y viện rồi đưa vào giam tại ngục thất phủ Thừa Thiên. Từng làm vua ba ngày nhưng bị hạch tội ngay từ buôi lên ngôi, giờ đây Dục Đức bị bỏ đói đến chết. Ngày ông mất, nhằm ngày 6/9 năm Giáp Thân (1884) khi tuổi mới 32. Biết làm vua phận hẩm như thế, hẳn Ưng Chân chẳng ham ngay từ đầu.

Theo Trần Đình Ba / Zing


Chiêm ngưỡng ảnh tượng Phật đẹp siêu thực trên ‘nóc nhà Nam Bộ’ đạt giải nhiếp ảnh quốc tế

17-02-2024
Nhật Linh
Posted by GLN

Tác phẩm đã vinh dự đạt giải thưởng Nhiếp ảnh thế giới Sony - Sony World Photography Awards 2024.

Mới đây, giải thưởng Nhiếp ảnh thế giới Sony đã công bố danh sách các tác phẩm đoạt giải thưởng quốc gia và khu vực năm 2024. Tác phẩm “Đỉnh núi cao nhất miền Nam Việt Nam” đã xuất sắc vượt qua 415.000 bài dự thi của hơn 74.000 nhiếp ảnh gia từ hơn 206 quốc gia trên toàn cầu để trở thành đại diện duy nhất của Việt Nam góp mặt trong danh sách này. Đặc biệt, hình ảnh núi Bà Đen được xếp ở vị trí cao nhất trong danh sách, được đăng trên website của giải thưởng.

Vẻ đẹp của núi Bà Đen đã “gây sốt” truyền thông quốc tế, khi hàng loạt báo, tạp chí nổi tiếng với lượng độc giả lớn trên toàn cầu như BBC, Daily Mail, The Mirror, Daily Record, Euronews, The Times,... đồng loạt tán dương và xếp bức ảnh ở vị trí đầu tiên trong danh sách giới thiệu các tác phẩm đoạt giải thưởng.

Trên nền tảng Instagram của BBC, cùng với những hình ảnh khác, tác phẩm chụp Bà Đen nhận được hơn 40.000 lượt yêu thích chỉ sau hơn 12 tiếng đăng tải.



Tác phẩm đoạt giải thưởng mang tên “Đỉnh núi cao nhất miền Nam Việt Nam”. 

Ảnh: Trần Tuấn Việt

Tác phẩm được nhiếp ảnh gia Trần Tuấn Việt thực hiện vào một buổi bình minh tháng 10/2023 tại núi Bà Đen. Bức ảnh ghi lại khoảnh khắc tượng Phật Bà Tây Bổ Đà Sơn ẩn hiện trong mây và nắng sớm, hài hòa cùng bức tranh thiên nhiên tươi đẹp của núi Bà. Tượng Phật Bà Tây Bổ Đà Sơn trong tác phẩm có chiều cao 72m, đúc từ hơn 170 tấn đồng đỏ, xác lập kỷ lục “Tượng Phật Bà bằng đồng cao nhất châu Á nằm trên đỉnh núi”.


Tượng Phật Bà Tây Bổ Đà Sơn

Núi Bà Đen được mệnh danh là “nóc nhà Nam Bộ”, đây là huyệt đạo linh thiêng gắn với huyền tích Linh Sơn Thánh Mẫu, thu hút hàng triệu du khách đến chiêm bái, hành hương mỗi năm.

Trong những năm gần đây, núi Bà Đen đang khẳng định vị thế điểm đến tâm linh hàng đầu Nam Bộ và cả nước, với tuyến cáp treo hiện đại và quần thể tâm linh kỳ vĩ kết nối mạch nguồn linh khí với chùa Bà ở lưng chừng núi.


Núi Bà Đen được mệnh danh là “nóc nhà Nam Bộ"

Đặc biệt, các công trình tâm linh với quy mô, đẳng cấp chất lượng quốc tế như tượng Phật Bà Tây Bổ Đà Sơn và tôn tượng Bồ Tát Di Lặc được kiến tạo từ 6.688 viên đá sa thạch, đang ngày càng tôn lên vẻ đẹp thiêng liêng và thiên nhiên trù phú của vùng đất, góp phần đưa núi Bà Đen trở thành nguồn cảm hứng sáng tác bất tận cho cộng đồng nhiếp ảnh gia.

Giải thưởng nhiếp ảnh Sony World Photography Awards, được thực hiện bởi Tổ chức Nhiếp ảnh Thế giới tới nay đã 11 năm và được quốc tế công nhận là một trong những sự kiện quan trọng nhất của giới nhiếp ảnh toàn cầu hàng năm, thu hút mọi sự chú ý của truyền thông quốc tế mỗi khi công bố.

Giải thưởng này góp tiếng nói toàn cầu về nhiếp ảnh, mang đến những góc nhìn sâu sắc về ảnh đương đại, là cơ hội để giới thiệu rộng rãi hình ảnh đẹp của các quốc gia đến bạn bè thế giới. Cùng với những tác phẩm khác, “Đỉnh núi cao nhất miền Nam Việt Nam” sẽ được triển lãm tại Somerset House, London, Anh vào tháng 4 tới đây.



Đây là tấm ảnh cuối cùng của chú chó Hachiko vừa được phục chế màu.
Hachiko nổi tiếng khắp thế giới vì lòng trung thành với chủ của mình là một vị Giáo sư Nông học tại Đại học Hoàng gia Tokyo.
Trong suốt 11 năm tồn tại, chó Hachiko đã trở thành biểu tượng cho sự chung thủy tuyệt đối ở Nhật Bản.
Mỗi sáng, chú chó đưa chủ ra ga Shibuya để đi làm, chiều thì ra đón về Một ngày nọ vị giáo sư bị đột quỵ và qua đời tại nơi làm việc mà Hachiko không hay biết nên nó vẫn ở nhà ga chờ. Nhưng mãi hoài vẫn không thấy.
Hachiko vẫn đứng đấy, mắt dõi theo những chuyến tàu để kiếm tìm.
Ngày này qua ngày khác. Có khi nó mừng vụt chạy theo một người có dáng giống vị giáo sư, nhưng khi bắt kịp thì nhận ra không phải, Hachiko buồn bả qua về lại điểm đợi.
Hàng ngày, cứ đến giờ tan tầm người ta lại thấy Hachiko ngồi đó, tuyết rơi trắng cả người lạnh buốt.
Sự đợi chờ cứ như vậy, suốt 9 năm, cuối cùng Hachko gục chết trong mõi mòn ngóng trông.

Câu chuyện của Hachiko đã được dựng thành phim không chỉ ở Nhật mà cả Hollywood và nổi tiếng khắp thế giới về loài vật trung thành này.

DieuLe__Sưu tầm

 

Không có nhận xét nào:

CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG THAM QUAN, ỦNG HỘ HOANGDIEUTRUONGXUASAIGON.BLOGSPOT.COM. CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM NHIỀU SỨC KHỎE, THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC.